Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1498 : Nơi thiên tài tụ họp

Ngày đăng: 17:58 30/04/20


[Tác: Vốn định viết kiểu bị người xem thường sau đó trổ tài để mọi người đều phải ngưỡng mộ nhưng mà cảm thấy cái kia thấy chán chán thế nào nên nên tác từ bỏ, viết qua kiểu khác, sau khi viết xong đọc lại cảm thấy như lừn. Hiu hiu]



- --o0o---



Ngay lúc Xuân Đức đang đi khắp nơi một cách không có chủ đích thì có một thiếu nữ chặn hắn lại, thiếu nữ này nhìn khá đáng yêu, khuôn mặt phấn nộn, thấp hơn Xuân Đức một cái đầu, nàng ta dùng đôi mắt to tròn nhìn Xuân Đức hỏi:



“ Ngươi tên Vô Tà phải không?”



Xuân Đức nhìn qua cô bé trước mắt, trong mắt lộ ra tia sáng khác thường, cô bé trước mắt này nhìn tuổi đời còn rất trẻ vậy mà cũng đã có tu vi Hằng Vương Cảnh viên mãn rồi, không hiểu là nàng tu luyện kiểu gì mà lại có thể đạt tới độ cao hiện tại.



Bị Xuân Đức nhìn chằm chằm, thiếu nữ kia có phần tức giận, nàng thoáng co chân lên, đạp xuống bàn chân của Xuân Đức, Xuân Đức thấy vậy thì nhanh chân rụt về.



“ Ầm…”



Thiếu nữ kia đạp xuống, lập tức nơi đó xuất hiện một cái dấu bàn chân.



Mọi người xung quanh bị động tĩnh bên này thu hút thoáng cái quay đầu nhìn qua, khi nhìn thấy thiếu nữ kia thì kia thì một đám đều là cả kinh, nhao nhao tránh xa.



Xuân Đức thu tất cả biểu hiện, cử chỉ của mọi người vào trong mắt, hắn lúc này liền biết cô bé trước mắt mình đây sợ là có thân phận không tầm thường, hắn lúc này mỉm cười hỏi:



“ Ta chính là Vô Tà, tiểu nha đầu có việc gì cần giúp đỡ sao?”



Xuân Đức vốn dĩ là muốn tạo ấn tượng tốt với cô bé trước mắt, có điều không hiểu vì sao lúc hắn cười thì nụ cười của hắn rất tà ác, không những thế giọng nói của hắn cũng mang theo sự tà mị không kém, thành ra lúc này đây hắn giống như thúc thúc xấu xa đang dụ dỗ tiểu la lỵ vậy.
Quả nhiên, ngay khi hắn tự thôi miên chính mình, ảo tưởng ra cô gái trước mắt biến thành Vũ Y thì mọi việc liền tốt hơn hẳn những cảm xúc tiêu cực trong hắn thoáng cái tiêu trừ hoàn toàn.



Lúc này đây hắn nhìn thấy bộ dạng mếu mếu của Vũ Y thì trong lòng không khỏi mềm nhũn, trong mắt hắn hiện lên như ôn nhu hiếm có, nụ cười tà mị của hắn cũng thay bằng một nụ cười ôn hòa, tay hắn khẽ nâng lên muốn vuốt ve, lau đi những giọt nước mắt trên má của Vũ Y.



Có điều tay hắn chỉ vừa đưa tới một nửa thì ngừng lại, khuôn mặt của Vu Y đột nhiên biến mất, sau đó lại thay bằng khuôn mặt của thiếu nữ kia. Cả người hắn lúc này thoáng cái cứng đờ ra.



Nụ cười ấm áp cùng với ánh mắt ôn nhu kia cũng biến mất, thiếu nữ đối diện nhìn thấy Xuân Đức thay đổi thất thường như vậy thì không khỏi hỏi:



“ Ngươi không sao chứ?”



Xuân Đức cười gượng nói:



“ Không sao, không sao, là do công pháp tu luyện có sai lầm thôi, không có gì nghiêm trọng. Ha ha. Được rồi, đứng lên nào, ngồi mãi trên đất thế này không đẹp đâu, người ta đang nhìn kia kìa, nào đứng dậy.”



Vừa nói thì Xuân Đức vừa nhanh chóng nâng thiếu nữ đứng dậy.



Thiếu nữ sau khi đứng dậy, nhìn thấy người xung quanh đang nhìn chăm chăm về phía bên này thì khuôn mặt nàng không khỏi đỏ lên, tiếp đó nàng tức giận nói:



“ Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy mỹ nữ bao giờ sao mà nhìn.”



Nói xong thì nàng ta liền nắm lấy tay Xuân Đức, lôi kéo hắn chạy đi.