Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1500 : Đần độn vô vị cảm giác

Ngày đăng: 17:58 30/04/20


Sau một hồi lâu, xuyên qua từng đạo hành lang gấp khúc, đi vào một đại điện, trong đại điện tụ tập mấy trăm tên môn đồ đang châu đầu ghé tai nhau bàn tán cái gì đó với nhau.



Ngay lúc hai người đi vào trong này thì đám người kia dừng lại nói chuyện, sau đó đồng thời quay đầu liếc nhìn hai người, có điều sau khi nhìn liếc qua Xuân Đức một cái thì tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên người Nhiễm Quân. 



Nhiễm Quân cô nhóc kia bị nhiều người nhìn như vậy thì tự dưng nổi giận đùng đùng quát:



“ Đều cho ta nhìn qua chỗ khác, có tin bản cô nương mang đám các ngươi đi làm phân bón cây không?”



Vừa nói khí tức Hằng Vương Cảnh viên mãn từ trên người nàng tản mạn đi ra, dọa cho đám người kia tất cả đều im thin thít, ngoan ngoãn quay đầu đi, không ai dám nhìn nhiều thêm một chút nào nữa.



Đúng lúc này có ba tên đạo sư đi vào trong này, ba người nhìn qua mọi người một lượt, đến lúc nhìn thấy Nhiễm Quân lại làm bộ như không thấy.



Một người trong số đó lên tiếng:



“ Bắt đầu kiểm tra Linh Căn.”



Ngay sau đó liền có ba người đi lên kiểm tra, vừa kiểm tra xong thì liền có một tên đạo sư lên tiếng:



“ Nhân linh căn tứ phẩm, trở về, năm năm sau lại tới.”



“ Nhân linh căn tam phẩm, trở về, năm năm sau lại tới.”



“ Nhân linh căn ngũ phẩm, trở về, năm năm sau lại tới. Ba người kế tiếp.”



Ba tên vừa bị loại, sắc mặt trong nháy mắt trở nên buồn bã không thôi, cả ba người lúc này giống như cha mẹ vừa mất mà lặng lẽ đi ra bên ngoài.



Ba người, rồi lại ba người, ba người đi lên rồi lại ba người ra về, mấy chục người không có một ai thông qua, Xuân Đức thấy vậy thì nói:




Ở nơi đây có nơi ở được cấp miễn phí, có nơi ở phải bỏ ma thạch ra thuê, đương nhiên Xuân Đức không thiếu ma thạch vì thế hắn liền thuê lấy một căn phòng tốt nhất.



Nhưng sau khi thuê xong phòng, nằm lên giường thì Xuân Đức đột nhiên cảm thấy một loại buồn chán, đần độn vô vị cảm giác, hắn lúc này thực sự chẳng biết nên làm cái gì cho phải.



Truyền âm cho Vô Địch cùng Lão Hắc, Xuân Đức nói:



“ Này hai lão, ta nên làm gì tiếp theo đây, nơi này thực sự không thích hợp với ta. Mới có gần một ngày mà ta cảm thấy sắp điên tới nơi rồi.”



Hắc Ám Ma Thụ lười biếng nói:



“ Thì vẫn hít thở mà sống thôi chứ biết làm sao, bây giờ mục tiêu của mi là tư liệu về Táng Thần Uyên phải không, thì cứ từ từ mà làm. Ta với lão Huyễn đang nghiên cứu mấy thứ vũ khí có thể tàn sát trên diện rộng, khi nào có thành quả sẽ nói cho mi biết sau.”



Vô Địch lúc này cũng là truyền âm nói:



“ Thư giãn đi, thích làm gì thì làm, nếu không thì ngươi cứ từ bỏ tất cả, sống như một tên môn đồ của Diệu Âm Tông là được. Ta với lão Hắc bận nghiên cứu, thời gian sau nếu không có việc gì quan trọng thì mi đừng có làm phiền đấy.”



Nói xong thì lão Hắc cùng Vô Địch đồng thời ngừng truyền âm đối với Xuân Đức.



Xuân Đức một trận không nói gì, bây giờ đến cả hai tên bạn thân cũng ruồng bỏ hắn, hắn cảm thấy hôm nay là một ngày tồi tệ chưa từng có.



Nhưng đúng vào lúc này, từ bên ngoài cửa phòng truyền đến tiếng gõ cửa.



“ Cốc cốc”



Cùng lúc đó một giọng nói nhỏ nhẹ truyện vào trong này.