Cân Cả Thiên Hạ
Chương 158 : Đấu giá hội
Ngày đăng: 17:41 30/04/20
Cứ như vậy, hết món này tới món khác, hết lượt này tới khác. Khi hai người Xuân Đức và Vũ Y ăn tới khi cái bụng căng tròn như trái bóng rồi thì mới ngừng lại, xung quanh hai người xếp thành một chồng xương, mấy tên ngồi ăn kế bên nhìn thấy cảnh này thì thầm than " Phá sản là đây "
Vũ y như quả bóng, ngồi yên trên ghế nhìn ca ca, khó khăn lắm mới nói được " Muội no quá không di chuyển được ".
" Ca ca cũng vậy, chắc phải ở lại đây cho tới khi tiêu thức ăn thôi " Nhìn về phía vị sư tỷ phục vụ ở đây, Xuân Đức vẫy vẫy tay với nàng. Ngay lập tức nàng ta tiến gần, nhẹ nhàng hỏi " vị sư đệ này có cần gì nữa không ". Khi nàng quan sát thấy hiện trạng hai người bây giờ thì cũng không khỏi nở một nụ cười.
Xuân Đức xua tay đáp " không, không cần gì nữa, tỷ tính cho chúng ta ăn nổ bụng sao, làm phiền tỷ có thể cho chúng ta chỗ nằm tạm thời được không, đợi nhẹ bụng rồi chúng ta rời đi sau".
" Hì hì, vậy hai người dùng tạm phòng của ta đi, không mất tiền đâu nên cứ an tâm mà nghỉ ngơi đi nhé".
" Cảm ơn tỷ nhiều nhé "
Vậy là quả bóng lớn, dắt tay quả bóng nhỏ đi theo vị bà chủ nơi này, đến phòng hai quả bóng lập tức lăn ra giường mà nằm thở. Mọi người thấy không còn gì thú vị lại quay lại với việc của mình, người ăn cứ ăn, người buôn chuyên thì vẫn tiếp tục buôn.
.....
Mãi đến chiều tối thì Xuân Đức và Vũ Y mới tỉnh lại, hai người bây giờ lại như lúc bình thường rồi không còn bộ dáng tức cười như trước nữa, đi ra khỏi phòng liền gặp ngay vị sư tỷ kia, Xuân Đức cười tạm biệt
" Cảm ơn tỷ đã cho ngủ nhờ, tỷ làm món ăn ngon lắm, lần sau đệ lại tới, bây giờ hai huynh muội chúng ta tiếp tục đi dạo đây".
Cứ lần lượt như vậy, không bao lâu sau Xuân Đức và Vũ Y đang đến trước nơi nạp lệ phí đi vào. Nhìn thiếu nữ đang ngồi đó, Xuân Đức tiện tay lấy ra một tấm thẻ trị giá 1000 cống hiến đưa cho thiếu nữ " Ta và muội muội cùng vào". Thiếu nữ kia khẽ gật đầu ra hiệu có thể đi vào. Xuân Đức cũng không nán lại gì mà kéo thẳng Vũ Y vào bên trong.
......
Cứ ngỡ bên trong phải đông nhung nhúc người cơ, ai dè vào bên trong vắng hoe vắng hắt, chỉ có vài trăm người lác đác ngồi khắp cả cái phòng đấu giá. Kiếm đại một chỗ,ở góc sau cùng không có ai Xuân Đức và Vũ Y ngồi xuống.
Vũ Y như con sâu đua, hết nhìn bên này một tí, lại quay sang bên khác một tẹo,ngó ngó nghiêng nghiêng một hồi thì nàng quay lại hỏi " Ca ca chúng ta bây giờ làm gì? ".
" Còn có thể làm gì, ngồi chờ đợi xem cái đấu giá này nó như thế nào, ca ca cũng chưa từng tham gia mấy cái thể loại như thế này bao giờ, thôi muội ngủ một hồi đi, khi nào bắt đầu ca ca gọi ".
" Vâng, vậy để muội ngủ một hồi, khi nào bắt đầu nhớ gọi muội ".
" Ừm, ngủ đi "
......
Không biết qua bao lâu sau khi Xuân Đức bị tiếng ồn ào bên cạnh làm hắn tỉnh giấc. Ngồi kế bên hắn là 3 nữ một nam, đang bàn tán cái quái gì đó, nói chung là hắn đếch quan tâm, điều mà hắn quan tâm là bọn này ồn ào quá.
Đứng lên, hắn ôm Vũ Y đang còn ngủ đi qua một chỗ khác tĩnh lặng hơn. Trên đài bây giờ đã bắt đầu bán mấy thứ hàng nhái ở đâu tìm về. Một tên cả người mặc áo choàng đen đứng ra giữa bục cao của phòng đấu giá lớn tiếng đạo
" Chào mừng mọi người đã tới tham gia đấu giá hội, mỗi một tháng một lần, lần này sẽ có bảo vật làm mọi người vừa ý. Nhưng đó là áp trục vật phẩm nên xin mạn phép không tiết lộ gì thêm. bây giờ vật phẩm đầu tiên đấu giá ngày hôm nay -- 3 viên ÂM LONG ĐAN --"
( Ngân Điệp Kinh Mộng say: dạo này mình mắc bệnh mới rồi, cứ đi làm ziền về là lăn ra ngủ như heo nên đôi khi quên mất tiêu việc viết truyện, đã vậy mình còn lười gõ chữ nữa hì hì, bạn nào có phương pháp gì đọc ra rồi nó tự ghi thành văn bản không? với cái tốc độ dùng 2 ngón gõ 30 kí tự / p của mình thì viết 1 chương cũng là một sự nỗ lực to lớn kaka, thêm vào đó là sai lỗi chính tả tùm lum. Tự nhiên thấy bản thân phế toàn tập T_T)