Cân Cả Thiên Hạ

Chương 317 : Xé xác từng tên

Ngày đăng: 17:43 30/04/20


Ngay khi 4 đạo ánh sáng kia va chạm cùng với hai cổ phân thân trung cấp, một lực lượng vô hình khuếch tán ra 4 phương 8 hướng.



Chỉ thấy 4 đạo ánh sáng đánh lên cơ thể hai phân thân trung cấp sau đó thì biến mất, một giây tiếp theo hai cổ phân thân trung cấp như bong bóng nổ tung, giải thể ngay bên cạnh Xuân Đức, một lực lượng hủy diệt lan tràn, không qua mấy giây hô hấp toàn bộ cả cái giới bảo bên trong đã thành một vùng hỗn độn rồi.



Grao..Grao



" Như vậy mới kích thích chứ, bảo sao các ngươi thấy con gà lửa kia chết mà không cứu, hóa ra là nãy giờ dồn hết tâm tư để đánh ra một kích này, ta có lời khen đấy, nhưng kịch các ngươi cũng diễn xong rồi bây giờ tới phần của ta "



Xuân Đức thoát khỏi lực lượng trói buộc ngay lập tức đằng không mà lên, âm thanh hắn bén nhọn khiến cho nơi đây như muốn nứt ra.



Xuân Đức dùng tốc độ ánh sáng bay vọt về một phương, tất cả đại trận khi nãy bị một kích kia phát nát gần như hoàn toàn, bây giờ hắn có thể sử dụng thần thức tùy ý. Thần niệm vừa quét ngay lập tức thấy được trong biển sâu mà một Kim Long to lớn đang càng ngày càng lặn xuống sâu hơn.



" Chạy, hủy đi của ta hai phân thân ta còn chưa thu lợi tức lại còn muốn chạy "



Xuân Đức cũng lao xuống vùng biển kia, một cột nước cao tới cả ngàn km bốc cao lên, ngay sau đó là những cơn sóng thần điên cuồng lan rộng ra khắp vùng biển.



.........



Không qua vài hô hấp Xuân Đức lại một lần nữa lao ra khỏi mặt biển, một cột nước cao tới trời lại nổi lên, nhưng ra khỏi mặt biển lần này không chỉ có riêng mình Xuân Đức mà còn có một con Ngủ trảo kim long.


Một lúc trước đang là tình lữ với nhau, một lúc sau đã là bạn cùng nhau đi tới suối vàng, người thân, đồng môn, tự tàn sát lẫn nhau, tình cảnh như vậy còn có thể nói gì hơn.



Nữ nhân có sắc đẹp bây giờ cũng không thể quyến rũ đàn ông được nữa, tất cả mọi người chỉ thấy máu mới là đẹp nhất, nữ nhân đã đẹp nếu thêm vài lỗ máu trên người của nàng thì càng đẹp hơn.



Mưa càng ngày càng lớn...



Mùi máu tanh phiêu đãng càng ngày càng đậm, từng cồn thi núi xác đang chút một được bồi đắp, từng con sông con suối bây giờ cũng đã tràn đầy thi thể, có khi nhiều quá mà khiến cho nó bị ứ đọng lại.



Nếu nhìn từ trên cao thì chỉ thấy một đoàn huyết vân bao phủ nơi này mà thôi, không thể nào thấy rõ được sự chết chóc đẹp đến hoàn hảo phía bên dưới.



Mưa vẫn rơi, máu vẫn chảy, đầu người vẫn rụng như sung trên mặt đất. Có thể nói Xuân Đức tối ngày hôm nay không thể nhìn thấy cảnh này chính là mất mát to lớn của hắn. Một kiệt tác hoàn mỹ về sự tận diệt như vậy, được lên kế hoạch chu đáo như thế, vậy mà tới lúc thu hoạch kết quả thì hắn lại không thể chứng kiến vậy thì còn gì đáng tiếc bằng.



........



Mọi người có thể cho rằng những kẻ đang mất đi lý trí vô cùng đáng thương, nhưng đôi khi còn có những kẻ bất hạnh hơn.



Khi đại hình sát trận đang được bổ sung nhiều tế phẩm nhất, hoạt động mạnh nhất,vào lúc này trên bầu trời đang mưa kia lại tách ra một khoảng không, một luồng ánh sáng ngay bên trong phạm vi chém giết của mấy thế lực,ánh sáng này như từ thiên đường hạ xuống.



Sau khi ánh sáng tắt đi, bầu trời lại trở lại như củ, nhưng trên mặt đất lúc này lại đã xuất hiện thêm 9 người.



Khi 9 kẻ mới tới vừa định thần lại, khi nhìn rõ mọi thứ xung quanh thì cả đám tê liệt ngồi ngay luôn trên mặt đất không nói được lời nào, bọn họ chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn tình cảnh cả đời khó thấy một lần kia



Đại địa được phủ lên một lớp thì thể, những cái thi thể vẫn còn ấm nóng và đang còn chảy máu hôi hổi. Xa xa vẫn có những người đang miệt mài tiếp tục công việc của mình, công việc chặt rồi chém lên những kẻ còn có thể di chuyển được.



Có một điểm kì quái là mọi người cứ bình lặng như vậy mà giết nhau, không la ó, không kêu thảm, chỉ lặng yên chết đi rồi ngã xuống, nó cứ giống như một vở kịch câm kinh dị được chiếu trong trời mưa vậy.