Cân Cả Thiên Hạ
Chương 342 : Tiểu y tiên bị tập kích(1)
Ngày đăng: 17:43 30/04/20
Thiếu niên mới vừa nói xong thì phía sau đã vang lên một giọng nói âm lãnh như rắn độc
" Còn muốn chạy, ta xem các ngươi có thể chạy đi đâu. "
Từ đằng xa chạy đến một đội ngũ hơn 30 người trong đó cũng có mấy kẻ tập kích thiếu niên lúc trước, cầm đầu là một lão giả mắt như mắt lươn, mũi tẹt đặc chưng của đám âm hiểm. Khi lão giả mang đội ngũ của mình đuổi đến gần chứng kiến nhan sắc của thiếu nữ kia trong lúc nhất thời cũng ngây dại.
Trong mắt hắn lóe lên quang mang tà dị, nhìn hắn cùng đội những người phía sau hắn như một đám trâu đực động dục vậy, nước miếng cũng chảy ra, hai mắt thì dán lấy dò xét từng bộ phận của thiếu nữ.
" Cùng nhau tiến lên bắt lấy 3 người kia, nhớ cẩn thận đừng làm thương tổn nàng kia, mang về cho chủ nhân ắt có hậu thưởng. "
Nhìn thấy nhiều người như vậy lao lại phía mình ý đồ xấu xa, thiếu nữ lúc này cũng có phần căm tức, nàng không ai khác chính là Tiểu Y Tiên bình thường nàng không khác gì bồ tát sống, hiếm khi thấy nàng tức giận hay nói tục một câu nhưng bây giờ nàng thực tức giận.
Xem mình như món hàng cho người khác sủng hạnh ai cho đám côn trùng này lá gan, nàng nâng kiếm lên nhẹ nhàng chém ra vài đường kiếm, vài đường bán nguyệt kiếm ảnh màu xanh lam chém thẳng về phía đám người đang xông lại đây.
Không có kịp kêu thảm gì cả, một đám đều bị biến thành băng nhân vỡ tan trên mặt đất, nhưng là lại có một chuyện ngoài ý muốn phát sinh, lão giả khi nãy nói ô ngôn uế ngữ vẫn không chết, hắn được một tầng màn sáng màu đỏ bao trùm, tuy là không chết nhưng thân thể hắn cũng bị băng giải 3 phần, hình thù hắn lúc này vô cùng quái dị, mất một mắt, mất hai chân, cả người bị băng giải lỗ chỗ.
Nhìn Tiểu Y Tiên lão giả ở bên trong lồng phòng vệ hiện lên sự sợ hãi, hắn lúc này cũng biết thiếu nữ này không phải loại gì dễ chọc, nhưng hắn rất nhanh lấy lại bình tĩnh không dễ chọc thì làm sao, Quang Minh Kiếm Điện cũng không phải là cái gì quả hồng mềm, ai đắc tội với nhi tử Điện Chủ cũng đồng dạng, hắn nhanh chóng lấy ra một cái ngọc bài truyền tin bóp nát.
Ngọc bài biến thành một luồng huyết sắc biến mất vô ảnh vô tung, hắn nhìn ba người dữ tơn nói:
Khu vực ba người giao tranh đã biến thành một mảnh hỗn độn nếu không phải có kết giới thì cả cái hỗn loạn chi thành phạm vi mấy ngàn dặm này cũng sớm san thành bình địa rồi.
Bên trong kết giới nhờ vào lực lượng phòng hộ mà Tiểu Y Tiên gia trì Lung Linh cùng Ca ca vẫn bình yên, chỉ là bị dư ba quét chúng lăn lộn khắp nơi, tiểu cô nương Lung Linh thì đã bị nôn hết tâm can ra ngoài, còn thiếu niên thì đờ đẫn ra nhìn trận chiến trước mắt.
Mấy phút qua đi ba người lại lần nữa tách ra, hai lão giả lúc này đã không ra hình người, tên sơ kì mất hai chân một tay, cả người mấy trăm lỗ máy, tên trung kì thì may mắn hơn rất nhiều ngoại trừ mất tay trái ra thì chỉ có chút chật vật.
Còn Tiểu Y Tiên thì vô cùng thảm, đạo bào đã tan nát từ lâu lộ ra một bộ chiến giáp, tay phải của nàng cũng đã đoạn, một mắt cũng bị đâm thủng dung nhan bị hủy hoàn toàn.
Nhìn thấy nàng bị thương thành dạng này nhưng hai lão giả đối diện cũng không mừng một chút nào mà nhìn nàng thật sâu kiêng kị, đừng nhìn nàng ta vết thương cực nặng nhưng nếu không có cực độc hỏa khí thì chẳng qua mấy tức nàng lại hoàn hảo như lúc ban đầu.
Ông lão cụt hai chân trầm giọng nói:
" Đại ca không thể để nàng chạy đi, thù này đã kết nếu để nàng chạy đi thì sau này sẽ là mối họa lớn, bằng mọi cách phải giết nàng."
Ông lão còn lại gật đầu, lấy ra một cái ngọc phù truyền tin cầu cứu.
Ở bên này Tiểu Y Tiên thấy hai lão giả kia lại muốn gọi thêm người thì không khỏi tức căm tức, lúc này nàng cũng lấy ra một viên đan dược màu đen ném về phía hai đứa bé bên dưới, trong lúc mọi người còn đang nghi hoặc không hiểu ra sao thì......