Cân Cả Thiên Hạ
Chương 371 : Vô đề
Ngày đăng: 17:44 30/04/20
" Như vậy không phải ăn gian sao? Không ngờ ngươi nhìn thật thà vậy mà cũng có lúc ăn gian. Hắc hắc."--- Xuân Đức cười nói.
Trữ Tình nghe vậy khuôn mặt đỏ lên, một nữ đệ tử bên cạnh phản bác:
" Đó là sư tỷ cơ trí không phải ăn gian."
Xuân Đức nhìn thiếu nữ bên cạnh Trữ Tình, cô nàng này nhìn cũng tạm, ánh mắt có thần. Bị Xuân Đức nhìn mấy lần thiếu nữ đỏ mặt gắt lên nói:
" Nhìn gì mà nhìn, lưu manh."
" Ha ha. Thôi được rồi mai tính tiếp,có gì ta giúp cho. Giờ ta đi ngủ đây, các ngươi cũng ngủ sớm đi." Nói xong thân ảnh hai người Xuân Đức cùng Vũ Y biến mất, để lại một đám đệ tử Phượng Hoàng Tông thần tình ngỡ ngàng nơi đó.
......
Vào trong không gian vong linh Xuân Đức ngay lập tức triệu tập mấy tên cự đầu đến, không bao lâu mấy người Vô Địch, Tà Long, Tuyết Anh, Đại Bạch đã đến nơi đây.
Chỉ vào quả tim to như ngọn núi nhỏ đang đập bịch bịch kia Xuân Đức nói:
" Giờ mới có thời gian, mọi người nhìn xem qua tim này thế nào? "
Vô Địch có điều biết rõ nói:
" Cái này có thể là trái tim của một tên Ma Thần nào đó còn sót lại, ngươi kiếm ở đâu vậy. Mấy năm này ta vẫn có việc quan trọng nên không biết sự việc bên ngoài."
Xuân Đức nói:
" Đánh chết tên dụt âm hiểm chiếm được, nói mới nhớ ông bạn ngươi xem xương cốt này thế nào?"
Xuân Đức vẫy tay một cái, bộ xương màu xanh lam cao hai mét phát ra ánh sáng dịu nhẹ kia hiện ra trước mặt mọi người.
Mọi người đi được hai canh giờ thì dừng lại, nơi họ dừng lại là trước một cái hồ nước, nước hồ trong vắt như gương mặc dù xung quanh mọi thứ đóng băng nhưng nước hồ vẫn như vậy. Xuân Đức nhìn Trữ Tình hỏi:
" Chúng ta đến đây đánh yêu quái sao? "
Trữ Tình gật gật đầu cười duyên nói:
" Trong hồ có một con băng giao tu vi Liệt Hải Cảnh đỉnh phong, ngươi giúp ta bắt nó đi. Hì hì."
Xuân Đức vỗ cái trán, hắn bây giờ còn chẳng nhớ cái tu vi Liệt Hãi Cảnh là cảnh giới gì nữa, quá nhỏ yếu nên quên luôn rồi. Vỗ vỗ ma lang Xuân Đức hỏi:
" Liệt Hãi Cảnh Đỉnh Phong ngươi bắt sống được nó không? "
Ma Lang nghe vậy thì cam đoan nói:
"Chủ nhân yên tâm nó còn thấp hơn thuộc hạ ba đại cảnh giới cơ mà, chủ nhân yên tâm."
(Ma lang ở địa cung đều không hiểu ngôn ngữ nhân loại nên không nói được tất cả đều phải dùng tinh thần lực câu thông).
Bùm
Ma lang nhảy tọt xuống nước, bọt nước văng tung tóe. Cũng không lâu sau đó ma lang lôi từ trong nước ra một con băng giao dài 30 m, con băng giao cũng không dám phản kháng gì cứ như vậy ngoan ngoãn nằm dưới chân ma lang.
Thấy tiểu ma lang dễ dàng bắt được một con băng giao trưởng thành đám thiếu nữ Phượng Hoàng Tông nhìn về phía tiểu ma lang toàn là ngôi sao nhỏ. Lúc này Trử Tình cũng tiến tới hỏi thăm:
" Con thú sủng của ngươi thật lợi hại, không ngờ một con băng giao trưởng thành bị nó tóm gọn."
Xuân Đức thì cười khan không nói gì, tiểu ma lang thì dương dương đắc ý. Nó thầm nghĩ Về nhà nhất định phải kể chuyện này cho thành viên trong đàn nghe. Ở bên ngoài nó cũng là một cao thủ.