Cân Cả Thiên Hạ
Chương 409 : Vô đề 2
Ngày đăng: 17:44 30/04/20
꧁༺༒ Phệ Thiên Muỗi༒༻꧂
Sinh vật đặc biệt có hả năng thôn phệ mọi vật chất để tự thân lớn mạnh. Là sinh vật thuộc ám hệ sinh vật chuyên khắc chế các hệ mộc, thủy. Có kháng tính cực cao với công kích từ thánh quang thuộc tính, lôi thuộc tính cùng hỏa thuộc tính.
꧁༺༒ Phệ Hồn Muỗi༒༻꧂
Sinh vật thuộc ám hệ, có khả năng ẩn giấu cực cao, con mồi không có tu vi vượt qua 3 đại cảnh giới không thể bị phát hiện. Có khả năng thôn phệ linh hồn cùng khống chế con mồi.
Nhìn bên trong trấn hồn huyết liên đang bay vô vàn muỗi Xuân Đức cảm thấy có phần chán ghét, không hiểu sao hắn lại ghét muỗi nữa. Mỗi khi hắn thấy đàn muỗi này thì kiểu gì cũng ra lệnh cho bọn chúng thôn phệ lẫn nhau, cũng vì vậy mà số lượng muỗi mới còn ít vậy, bằng không bây giờ số lượng phải hàng ngàn tỷ rồi. Nhưng bù lại được cái đám muỗi còn lại con nào con nấy đều là tinh anh trong tinh anh.
.......
Xuyên không phi thuyền được Tư Uyển cùng Tuyết Anh điều khiển tiến đến một cái cổng thông đạo bị phong bế bên trên một cái tinh cầu hoang vắng. Cái tinh cầu này cũng không xa Ác Ma Điện là bao nên chưa đến vài canh giờ bọn họ đã đến nơi cần tới.
Nhìn cánh cổng thông đạo bị đánh sập phân nửa Xuân Đức khẽ cau mày. Bên trong thông đạo có vô số không gian loạn lưu, không gian thiết cát đan xen với nhau, Bất Diệt Cảnh hậu kì đi vào nơi này thì ngay lập tức bị xé nát.
Tạm thời thu hai người Tử Uyển cùng Thiên Tuyết vào bên trong không gian vong linh, Xuân Đức một mình tiến vào cửa thông đạo kia. Vừa tiến vào bên trong hắn gặp vô số lực lượng xé rách nhưng cũng không có kinh khủng như hắn tưởng tượng, mấy cái không gian loạn lưu cùng không gian xé rách cắt lên cơ thể hắn cũng giống như sợi chỉ kéo qua kẻ tay, hơi thấy nóng một chút mà thôi.
Cái đường hầm không gian này bị hư vô cùng thảm hại, hắn phải vừa đi vừa tu bổ lại cái đường hầm không gian này. Kéo lúc về lại không thấy đường chạy lung tung lại đi tới tinh vực khác thì lại mất công chạy về.
Đến cuối đường hầm thông đạo không ngờ hắn còn gặp nguyên một cái giới bích màu lam dày cả mét. Mất công lắm mới xé nó ra mà không làm hư thông đạo.
Vì không biết vị trí cụ thể nên dịch chuyển cũng không thể một lần là tới, hắn phải dịch chuyển từng đoạn một. Trên đường hắn thấy có rất nhiều yêu thú tấn công khắp nơi, người chết cũng rất nhiều nhưng việc này hắn mặc kệ hắn cũng không phải chúa cứu thế.
Một đường thẳng tiến vài chục tỷ dặm chỉ cần mấy chục hô hấp liền vượt qua. Nhưng khi đến nam phương vực quần thì hắn lại để Tư Uyển ra cảm ứng một chút nhưng kết quả vẫn là không có.
Dựa vào thông tin mà Tư Uyển nói cái tên đệ đệ của nàng lúc nhỏ sinh sống ở một cái chi nhánh gia tộc Gia Cát, còn cái gia tộc kia nằm ở nơi nào thì nàng cũng chịu.
" Gia tộc Gia Cát, tìm một cái gia tộc này ở đâu đây ta. Không biết nơi đây có cái tổ chức nào bán thông tin không nữa."
Xuân Đức có phần buồn bực, hứa giúp nha đầu kia tìm người mà tìm không thấy thì ném mặt tới nhà bà ngoại rồi. Mong là cái tên đệ đệ kia của nàng không chết bằng không lại mất công. Mà nói tới cũng không may Tư Uyển gia nhập Ác Ma Điện huyết mạch thay đổi bằng không dựa vào một tia huyết mạch thì tìm tới đệ đệ nàng cũng không cần mất thời gian như thế này.
Đúng là suy nghĩ không chu toàn bị thiệt đủ đường. Lúc buồn bực nhìn cái gì cũng không vừa mắt nhìn thấy đám yêu thú cứ như đàn chuột chạy trước mặt Xuân Đức cảm thấy bức xúc. Thả ra đàn muỗi của mình ra bên ngoài, Xuân Đức lệnh cho bọn nó làm thịt đám yêu thú cấp thấp này.
Đầy trời là muỗi, đám phệ thiên muỗi đều là một màu vàng kim, đầy trời màu vàng kim, từng con muỗi to như nắm tay đi qua nơi nào thì nơi đó tịch diệt một mảnh, đừng nói cái gì yêu thú mà ngay cả cây cối cũng không còn. Khi nhìn thấy phương viên mấy vạn dặm không còn con vật gì nữa Xuân Đức mới thu đám muỗi của mình lại.
Xuân Đức bỗng nhiên giật mình, hắn cảm thấy có điều gì đó không đúng. Hắn làm sao có thể tâm tính nóng nãy như vậy được, tuy chưa luyện tới vô hỷ vô bi nhưng mấy chuyện nhỏ nhặt không thể nào làm hắn tức giận được.
Vận chuyển Thanh Tâm Quyết, tâm tình hắn chút một bình tĩnh lại. Một lần nữa Xuân Đức mở mắt ra, ánh mắt hắn đã không có sự ba động, chỉ có sự lạnh lẽo thấu xương.
" Có thể vô thanh vô tức tác động tới tâm tình của ta quả thực không thể nào tưởng nổi. Không ngờ ở một nơi như thế này lại che giấu một thứ khủng bố như vậy."
Xuân Đức đứng bất động nơi đó một lần nữa nhắm mắt lại linh hồn lực khủng bố tán phát ra hàng trăm tỷ dặm khắp cái Phong Linh Đại Lục này, hắn quan sát từng nơi, từng xó xỉnh một.
Qua đi một canh giờ hắn một lần nữa mở mắt ra, một luồng ánh sáng lạnh bắn ra. Nhìn về phía hải vực phía đông Xuân Đức tự nói:
" Ngược lại chạy được rất nhanh."