Cân Cả Thiên Hạ

Chương 429 : Chém gió

Ngày đăng: 17:45 30/04/20


Vô Địch nghe vậy thì cười hắc hắc nói: 



" May mà nhân tộc các ngươi sinh ra đã được di truyền trí nhớ về chữ viết, bằng không cả đám đi tu tiên thì mù chữ cả lũ. Đến lúc đó lượm được bí kíp lại không biết chữ mà đọc. Hắc hắc. Đúng rồi mi có nghe người ta đồn có người một quyền đánh nát ngôi sao không? " 



Xuân Đức gật đầu: " Có nghe, giờ ta cũng làm được nhưng tùy ngôi sao. Đụng phải mấy cái đặc biệt coi chừng không biết ai nát." 



Vô Địch cũng là cười dài nói: 



" Ừ, mấy ngôi sao dỏm dỏm thôi, chúng ta tu tiên cũng dựa vào quy luật của vũ trụ mà tu. Hồi ta toàn thịnh mà đụng phải mấy ngôi sao đặc biệt cũng phải tránh xa, không nói tới nhiệt độ cao thái quá còn có lực hút vô cực, thời gian cùng không gian cũng bị vặn vẹo. Không nhanh chân chạy xa bị nó cuốn vào thì xác định. Ở đó mà một quyền đánh vỡ ngôi sao. Không biết thằng nào tự kỷ nghĩ ra." 



" Có nhiều ngôi sao lực hút mạnh tới mức mà cơ thể như ngươi bây giờ đi lên cũng ngay lập tức biến thành bãi thịt nát. Nói tóm lại là vũ trụ rộng lớn lắm không thiếu cái lạ, còn mấy tên ở nhà chém gió tự kỷ tự cho mình là cái gì hư không thần, hư không thánh, kiểm soát hư không, tất cả chỉ là lừa con nít thôi." 



Xuân Đức nhìn ông bạn của mình trắng mắt nói: 



" Chính mi ngày trước khoác lác như vậy mà nói ai, ngày trước ta mới đến thế giới này không biết gì bị mi lừa suốt. Đậu đen. Giờ thì ta biết cách về nhà rồi nhưng mà tuyệt vọng luôn. Trong cái vô tận vũ trụ thế này đi đâu tìm một cái có tên là hệ mặt trời. Mà nói thật chứ bây giờ còn không xác định được nơi kia là ở hạ thiên, trung thiên hay cao thiên nữa, nó mà ở một cái gấp khúc không gian nữa thì xong." 



Vô Địch cười hắc hắc nói: 



" Cái này thì ta thời kì toàn thịnh cũng chịu nữa là bây giờ, ngày trước nói như vậy để cho mi có thêm tí động lực để sống đó mà. Ai bảo ngày trước mi sầu đời như vậy, có mỗi cái mạng mà lúc nào cũng bất cần. Thời kì đầu ở gần mi làm ta cũng ngày đêm không yên giấc chứ sung sướng gì đâu." 



" Đậu đen lão, đúng rồi chúng ta có hay không chế tạo một cái siêu cấp chiến hạm. Sau này đi đánh cướp cũng tiện."--- Xuân Đức nêu ra chủ ý xấu của mình. 
Vương Giả Cấp 10 tương đương với Thần Quân Cảnh sơ kì. 



Xuân Đức nói cho vui vậy thôi, hắn cũng không muốn dây dưa cái gì, làm xong còn quay lại giúp Vô Địch tái tạo cùng tăng cấp một chút cho không gian vong linh. Vì cần phải bảo toàn tài sản sắp đến tay nên hắn không dám mạnh tay. 



Hắn xuyên qua phòng hộ kết giới của chiến hạm, dịch chuyển thẳng vào bên trong chiến hạm của địch, dùng niệm lực mạnh mẽ rò xét tất cả mọi nơi bên trong khoang chiến hạm. Xử lý tất cả những tên tinh không giặc cướp có trên chiến hạm. Trên một cái chiến hạm trung bình có từ 100 đến 200 tên tinh không giặc cướp được trang bị hoàn hảo. 



Xuân Đức vừa vào bên trong thì phát ra một cái phép thuật dạng quần công thiêu đốt linh hồn đám tinh không giặc cướp, nhất kích đánh choáng toàn bộ địch nhân, Xuân Đức thu cả thuyền lẫn người vào cái không gian chứa rác của hắn. 



1 chiếc... 3 chiếc...100 chiếc...197 chiếc 



Khi Xuân Đức thu về 197 chiếc chiến hạm thì có ba chiếc còn lại dùng bước nhảy không gian bỏ chạy theo ba phương hướng khác nhau. Xuân Đức thấy thế thì cũng lười đuổi theo, biết đâu sau này có duyên lại gặp lại nhau thì sao. 



Bên trong chiến hạm Thiên Tuyết cùng mọi người nhìn thấy bên ngoài các chiến hạm đang vây xung quanh lấy tốc độ sét đánh biến mất, khi bọn họ kịp nhận ra điều gì thì nơi đây đã trống không một mảnh. 



Xuân Đức quay về chiến hạm nhìn hai người điều khiển chiến hạm nói: 



" Dùng bước nhảy không gian đường dài đi, ta lúc này có chút việc nên không tiện xử lý mấy việc lặt vặt thế này." 



Bỏ lại một câu hắn lại tiến vào không gian vong linh hiệp trợ tên phá hoại thầm lặng kia cải tạo lại không gian vong linh.