Cân Cả Thiên Hạ

Chương 510 :

Ngày đăng: 17:46 30/04/20


Người xung quanh nghe hai người đối thoại tuy chỉ vài câu nhưng cũng làm cả đám giật mình không thôi, cả đám đều nhìn về phía Trương tam thiếu, bọn họ tuy không biết người này là ai nhưng có thể ngồi xuống nói chuyện tự nhiên như hai lão bằng hữu vậy ắt hẳn không phải dạng người bình thường. 



Đến ngay cả Hương Hương cũng sửng sốt một chút, nàng không nghĩ sự tình lại thành ra như thế này, nàng còn đang tính toán đợi cho Trương tam thiếu bị ăn đòn một trận thì nàng đứng ra ngăn cản để tranh thủ hảo cảm của vị sư đệ này, nàng là một cô gái thông minh nàng biết sư đệ của nàng nhìn rất bình thường nhưng thực tế lại không phải như vậy. Được một vị phong chủ chọn trúng thì làm sao có thể bình thường được. 



Trương Đức còn đang hào hứng ăn thịt thì Lộ Sơn Vương đã nhanh như chớp làm cho đĩa thịt biến mất, Lộ Sơn Vương nhìn biểu tình mất mát của Trương tam thiếu khi không còn thịt thì cười nói: 



" Tiểu tử thịt không tệ đi, chỉ cần tiểu tử người trả lời lão phu vài vấn đề thì lão phu sẽ bao ngươi ăn thịt cả đời." 



Trương tam thiếu nhìn Lộ Sợ Vương một hồi sau đó với phọt ra được hai từ: 



" Không cần. Ta đang đói bụng bằng không ta mới không thèm ăn thứ thịt không ra thịt này. Thôi lão bá cứ ngồi ở đây mà ngắm kiếm đi, ta cho lão bá mượn mấy ngày mà nhìn đấy, nhìn xong nhớ đem trả đó, thứ này rất đáng tiền." 



Nói xong hắn liền phủi mông đứng dậy đi về phía Hương Hương nhưng hắn chưa bước được vài bước thì đã bị Lộ Sơn Vương tóm cổ lại hỏi: 



" Muốn đi cũng được nhưng phải trả lời ta đã, thanh kiếm này là làm sao chế tạo thành, nó tên gọi là gì, tiểu tử ngươi biết sao? " 



Nghiêng đầu qua Trương Đức nói: 



" Chế tạo thì ta không có biết à, nghe đại ca nói là phải dùng sinh mệnh năng lượng tinh hoa, với hắc ám tinh hoa cùng rất nhiều loại thần kim chế tạo mà thành. Còn thực tế thế nào thì không biết rõ ràng lắm, với thứ lão bá đang cầm là bán thành phẩm theo đại ca nói loại công nghệ chế tạo này còn chưa được hoàn thiện. Còn tên của thanh kiếm này là Vô Diện Kiếm, cái này là ta đặt cho nó. Ta trả lời xong rồi cũng coi như trả nợ ăn miếng thịt lúc trước, lão bá thả ta ra đi." 



Lộ Sơn Vương nghe vậy thì lại hỏi: " Đại ca của tiểu tử ngươi là ai? " 



Trương tam thiếu nhìn Lộ Sơn Vương thiếu kiên nhẫn nói: " Thì là đại ca chứ còn là ai nữa, nói ra thì lão bá cũng đâu có biết, hỏi làm gì cho mệt. Được rồi buông tay, không buông tay ta liền động thủ à." 
Trương tam thiếu cũng không có e dè hay sợ hãi gì mà tự nhiên kéo một cái ghế ngồi xuống bên cạnh gần nơi bà lão đang ngồi, hắn cảm thấy bà lão này có lẽ là người bình thường nhất mà hắn gặp, ở trên người bà lão hắn tìm thấy sự quen thuộc, cảm giác giác giống hệt bà ngoại hắn trong kí ức lúc còn nhỏ. Hắn lặng yên ngồi ở nơi đó chờ đợi bà lão hỏi tiếp. 



Bà lão nhìn Trương Đức hỏi: 



" Cậu bé năm này bao nhiêu tuổi rồi? " 



Trương tam thiếu nghe vậy thì theo thói quen gãi đầu sau đó mới nói: 



" Cái này hơi khó nói à, vì cháu cũng không biết tính như thế nào nữa, linh hồn cháu tính ra thì năm nay đã hơn một trăm tuổi nhưng mà thân thể thì vừa mới có được ngày hôm kia." 



Bà lão hiển nhiên cũng đã nhìn ra được điểm này nên cũng không ngạc nhiên gì, bà cũng đã phát hiện ra linh hồn của Trương tam thiếu cực kì cường đại, cường đại đến thái quá so với đồng cấp. Bà lại hỏi: 



" Có phải hay không linh hồn của cháu gặp được cơ duyên gì khiến cho linh hồn phát triển mạnh trong trăm năm này? Còn nữa cái cơ thể của cháu hiện giờ là ai đưa cho." 



Trương Đức có chút khó giải thích hắn nói thế này: 



" Cái này giải thích rất khó, cháu nói đơn giản thế này bà nghe chỗ nào không hiểu thì hỏi lại nhé. Chuyện là trước kia lâu lắm rồi, hồi đó cháu còn đang nhỏ bị người hạ nguyền rủa một thời gian sau thì bị hôn mê không thể dậy được sống một kiếp người thực vật. 



Nhưng vào một ngày thì có một linh hồn khác du nhập vào cơ thể cháu, người đó cũng chính là đại ca cháu bây giờ. Khi đại ca chiếm đoạt thân xác cháu lúc đó thì cũng phát hiện ra linh hồn bị nguyền rủa sắp tiêu tán của cháu, đại ca lúc đó đã tạo ra một cái phong ấn rồi dùng linh hồn ôn dưỡng cháu suốt hơn trăm năm. 



Đến khi cháu một lần nữa thức tỉnh thì đại ca dùng bí pháp chém đôi linh hồn ra và tăng cho cháu cơ thể này đây. Cuối cùng sau hơn trăm năm thì cháu lại một lần nữa được sống lại."