Cân Cả Thiên Hạ

Chương 524 : Tìm kiếm minh hữu

Ngày đăng: 17:46 30/04/20


Sau khi nói chuyện một chút với nhau thì Xuân Đức được hai người dẫn tới chủ phong, nơi đó có tông chủ thiên âm tông cùng ba người mạnh nhất Thiên Âm Tông nhưng mà theo Xuân Đức đoán thì ba tên kia sẽ không ra mặt vì mấy tên này mắt cao hơn đầu rồi đâu có đặt ai vào trong mắt.



Rời đi Ma Âm Phong sau khi thông qua bốn cái truyền tống môn thì Xuân Đức đã tới chủ phong, nơi này hoàn cảnh cũng rất tốt, có hoa có cỏ, có suối chảy róc rách, đi một đoạn đường thật dài thì chỉ có thể nhìn thấy một vài kiến trúc đơn lẻ mà thôi.



Đôi khi cũng gặp một vài đệ tử những đệ tử này khi nhìn thấy ba người Xuân Đức đều cúi chào thật sâu, cúi chào đây là cũng không phải cuối chào Xuân Đức mà là cúi chào với hai vị Phong Chủ Lộ Sơn Vương cùng Lộ Phù Dung.



Dưới sự dẫn đường của hai người thì Xuân Đức tới trước một ngôi nhà đơn sơ, nói là đơn sơ là còn nhẹ nếu không muốn nói là tồi tàn rách nát, căn nhà được làm bằng trúc nhưng mà cái mái nhà đã thủng khắp nơi, xung quanh căn nhà thì đều là lá trúc khô rơi trên đất, nhìn sơ nơi này thì chẳng khác gì nơi bỏ hoang của mấy nhà ở vùng nông thôn cả.



Một âm thanh có phần già nua vang lên:



" Mời đạo hữu vào trong."



Xuân Đức đi vào trong còn hai anh em nhà họ Lộ thì rời đi, vào bên trong thì cũng không khác gì như ở ngoài cả, gió thổi vù vù, thổi qua những ống trúc tạo nên những tiếng rít thê lương, kết hợp với bầu trời âm u đang mưa lất phất thì nghe chẳng khác gì tiếng oan hồn đòi mạng cả.



Bước vào một căn phòng nhỏ nơi đó ngồi bốn người, một trung niên, hai ông lão cùng một bà lão, bà lão thì Xuân Đức có biết chính là người đã làm lệnh bài cho lão tam hắn.




" Thấy các vị còn có phần ngờ vực nên tại hạ đã thông tri cho một trong hai vị cao thủ của Ác Ma Điện. Rất nhanh vị kia sẽ tới đây."



Mấy người nghe vậy thì động dung, một vị tiền bối Tinh Vương Cảnh sẽ đích thân tới đây, bọn họ tự dưng cảm thấy có phần hổ thẹn vì suy bụng ta ra bụng người.



Ngay lúc bọn họ còn đang suy nghỉ xem vị tiền bối kia là người như thế nào thì trước mặt bọn họ dần dần ngưng thực lại một người toàn thân áo bào màu đen,nhìn người áo bào đen kia thì một loại sợ hãi từ bản năng khiến cả ba người không khống chế được bản thân mà bay vụt ra ngoài cách xa kẻ trước mắt ra. Duy chỉ có vị tông chủ đáng mến là run lập cập vẫn còn ngồi nơi đó.



Xuân Đức nhìn ba cái động do ba người tạo thành mà cảm thấy sửng sốt, hắn nhìn vị Tông Chủ Thiên Âm Tông một cái sau đó lại ba tên nữa bước Tinh Vương kia thêm vài lần, lúc này hắn mới hỏi:



" Ba vị làm gì mà phản ứng mãnh liệt vậy, xem ra các vị can đảm còn thua so với vị Tông Chủ đương nhiệm hiện nay. Đúng là sóng sau đè sóng trước, có tuổi rồi không bằng được lớp trẻ hiện nay."



Tông Chủ Thiên Âm Tông nghe vậy thì mặt méo méo, trong lòng hắn bây giờ đang gào thét, can đảm cái đầu ngươi chứ can đảm, chẳng qua là ta làm sao cũng không đứng dậy được thôi. Tuy trong bụng đang chửi Xuân Đức nhưng hắn vẫn cố gắng nở một nụ cười, một nụ cười méo xệch nhìn thấy mà buồn cười nhưng khi hắn nhìn về Bóng Ảnh thì không nhịn được nuốt vài ngụm nước miếng.



Bóng Ảnh tuy chỉ đứng đó không có phát ra khí tức gì cả đối với người tu vi thấp thì họ cảm nhận chỉ là người bình thường mà thôi nhưng người có tu vi cao thì khác, bọn họ cảm nhận được sự khủng bố đang ẩn sâu bên trong cơ thể kia, bốn người ở đây trong tâm ai cũng chắn chắc nếu vị hắc ý nhân này ra tay thì trừ khi mở ra sát trận của tông môn mới có sinh lộ bằng không thì có thần khí cũng phải chết.