Cân Cả Thiên Hạ
Chương 537 :
Ngày đăng: 17:46 30/04/20
Ba vị lão tổ cùng lúc nhướng mày lên, một ông lão mặc đạo bào màu xanh ánh mắt bỗng nhiên phóng ra hai đạo quang mang màu lam quét nhìn Trương Tam Thiếu nhưng sau một lúc thì hắn lại nhăn chặt lông mày lại. Nhìn Trương Tam Thiếu lão giả nghi hoặc nói:
" Làm sao vi sư không cảm nhận được sát khí trên người của con, người tu luyện diệt sinh đạo thường sát khí rất nồng. "
Trương Tam Thiếu đáp:
" Đệ tử còn có học một môn " Phân hồn thiên công ". Nó giúp đệ tử có thể học diệt sinh đạo mà không mất đi bản tâm, vì có môn công pháp này mà sư tôn không thể nhìn ra sát khí của đệ tử là vậy. Để đệ tử cho mọi người nhìn thấy thành quả của đệ tử."
Trương Tam Thiếu hai mắt nhắm lại cả người hắn bắt đầu biến hóa kịch liệt, thân thể từ một thiếu niên có phần gầy yếu cùng nhu nhược lúc này bắt đầu bành trướng, cơ bắp cuồn cuộn, khí chất cũng thay đổi mãnh liệt, từ một sinh vật vô hại bỗng nhiên qua vài hô hấp liền biến thành viễn cổ hung thú.
Sát khí dày đặc tỏa ra khắp căn phòng, cả căn phòng bỗng chốc bị nhuộm đỏ. Cùng lúc đó tu vi của hắn cũng ngạnh sinh tăng lên nguyên một đại cảnh giới từ Liệt Hải Cảnh hậu kì tấn thăng đến Phá Thiên Cảnh sơ kì.
Mấy cô gái bên cạnh thì kinh hô một tiếng, còn ba vị lão tổ thì cùng lúc vuốt cằm suy tư. Ông lão họ Vương nhìn Trương Tam Thiếu rất kì quái nói:
" Sát khí làm sao lại tinh thuần như vậy, đã tinh thuần thì không nói bên trong lại còn không mang theo một ít ác niệm nào. Quả là kì quái."
Lão giả áo xám cười nói:
" Đại ca có gì mà ngạc nhiên, sát khí này tích tụ không phải do giết người mà sinh nên không có ác niệm quấn thân. Theo đệ thấy thì sát khí này hình thành được là do nhờ ảo tượng mà sinh ra. Tiểu tử nói một chút cho nhị sư tôn biết làm sao tiểu tử ngươi lại có sát khí như vậy? "
Lúc này ở trong khu vực biển máu đã cạn xuất hiện một cây Hắc Ám Ma Thụ cao trọc trời, tán lá nó phủ một phần ba bầu trời của tầng 2 vong linh không gian.
Khi Xuân Đức xuất hiện nơi đây thì thụ linh của Hắc Ám Ma Thụ liền hiện ra. Xuân Đức nhìn nó hỏi:
" Chuẩn bị tốt chưa nếu được chúng ta ra ngoài bắt đầu."
Thụ linh của Hắc Ám Ma Thụ chớp chớp đôi mắt to rồi khẽ gật đầu, Xuân Đức khẽ véo nhẹ cái má của nó một cái rồi ngay lập tức rời đi.
Một lần nữa hắn xuất hiện thì đã ở bên ngoài. Gật đầu với Bóng Ảnh một cái sau đó hai người cùng thi triển ra một thuật cấm, ngay sau đó một cổng không gian hình thành nối liền giữa không gian vong linh tầng 2 cùng nơi này.
Những vụ khí kia như có linh tính ngay lập tức né ra xa cái cổng không gian nhưng từ lúc này từ bên trong cổng không gian tuôn ra vô số sợi dây leo nhỏ như ngón tay út bắn vào trong vòng xoáy không gian, điên cuồng thôn phệ vụ khí ẩn chứa bên trong.
Đứng ở bên cạnh, Xuân Đức cùng Bóng Ảnh có thể nghe được vô số tiếng kêu gào từ phía sâu bên trong những tiếng gào rú này y hết tiếng mấy con dã thú bị thương ở nơi hoang vắng xen lẫn với đó là những tiếng cười trầm thấp.
Xuân Đức nhịn không được nói:
" Nơi này sẽ không phải là địa phương nào phong ấn một con hung vật nào đó chứ, nhớ lần trước con quái vật lông đỏ vẫn còn làm ta lạnh gáy đây."