Cân Cả Thiên Hạ

Chương 539 : Thế giới bị chôn vùi

Ngày đăng: 17:46 30/04/20


Gặp việc khó hắn liền gọi Bóng Ánh ra trợ trận cùng Vô Địch ra cố vấn. Sau khi Vô Địch đi ra thì Xuân Đức liền làm lại động tác lúc trước cho hai người nhìn, khi hai người thấy cảnh tượng đó cũng vô cùng kinh ngạc,Xuân Đức lấy ra một miếng tinh thạch ở bên dưới để quan sát bọn,sau đó họ ngồi xuống cùng nhau tìm tòi cái thứ này là cái quỷ gì.



Nếu mà tách ra thì những thứ tinh thạch này sẽ ngay lập tức cứng lại, nếu mà chỉ bị rạn nứt thì nó lại biến thành thể lỏng rồi liền lại vết nứt rồi mới cứng lại, nếu mà bỏ một miếng tinh thạch nhỏ lên trên một khối tinh thạch lớn hơn thì khối tinh thạch nhỏ liền bị đồng hóa thành một bộ phận của khối tinh thạch lớn. 



Quan sát một hồi lâu Xuân Đức nhìn về phía Vô Địch hỏi:



" Không biết cái thứ này là gì luôn sao? "



Vô Địch lắc đầu đáp:



" Không biết chưa từng gặp qua. Ta cũng đâu phải vạn năng mà cái gì cũng biết."



Xuân Đức gật đầu:



" Ờ, không biết thì giờ biết rồi đó có gì đâu. Lão đem một chút vào bên trong nghiên cứu đi, ta đi lấy hết tinh thạch ở nơi đây, loại vật liệu này ứng dụng khá tốt vào việc chế tạo vũ khí cùng áo giáp đấy. "




Bên trong này xương cốt lưu lại cũng khá nhiều, chất lượng cũng cực tốt, dù thời gian đã đi qua rất lâu rồi nhưng mà gần như không có hao tổn gì. Bên trong này có 9 cái thông đạo nối liền với 9 nơi được bố trí cấm chế dày đặc. 



Phải công nhận sức mạnh của thời gian quả là ghê gớm nhưng cấm chế khủng bố như thế kia vậy mà lúc này đã tàn tạ lắm rồi, nó không phải là bị hư mà là đã hết năng lượng duy trì. Chọn đại một cái thông đạo, Xuân Đức bắt đầu phá hủy những thứ ngăn cản.



1 giờ sau.



Bên trong cũng không có gì ngoại trừ một bộ xương to lớn, Xuân Đức nhìn thấy bộ xương này thì không khỏi kinh ngạc, vì khí tức quen thuộc của nó. Nếu như hắn đoán không lầm thì cái bộ xương này hẳn là một con Địa Ngục Thiên Long còn bé.



Cũng chẳng có chút bi thương gì, ai bảo số nó không tốt, chết thì cũng trách ai bây giờ trách mình thôi. Xuân Đức thu lại bộ xương đi qua thông đạo kế tiếp.



Tương tự như vậy các thông đạo tiếp theo bên trong chỉ còn lại xương cốt mà thôi, không một cái ngoại lệ. Mang đi tất cả Xuân Đức tiến về một nơi khác.



Nơi này tất cả các loại cạm bẩy đều đã hết hạn sử dụng, hầu như không còn cái nào hoạt động được. Có lẽ thời gian quá dài nên thành ra như vậy cũng nên. Nhưng mà Xuân Đức cảm thấy kì quái đó chính là tại sao phía bên trên lại có người bố trí một đống thứ lung tung để tạo ra mấy loại khí tức quỷ dị kia ngăn cản người đi xuống, theo hắn thấy bên dưới này hẳn là có cái gì đáng giá chứ. Vậy mà tìm mãi chẳng thấy gì cho ra hồn.