Cân Cả Thiên Hạ

Chương 541 : Tập sát

Ngày đăng: 17:46 30/04/20


Mấy chục tên săn thực như u linh lao ra bên ngoài, mục tiêu của bọn hắn không rõ ràng lắm, Xuân Đức chỉ thấy bọn chúng lao ra liền ném ra ngoài một số thứ kì quái những thứ kia nổ tung hóa thành một loại khói màu đen.



Bị tập kích bất ngờ mười mấy người phía trước lập tức tay chân luống cuống, đám tuổi trẻ la lên thất thanh, duy chỉ có ba tên trung niên là vẫn không một chút hoang mang. 



Đám người tập kích không có là hét trợ uy cái gì mà chỉ lạnh lùng nhìn những người phía trước rồi xông lên cận thân chém giết, đao thật, thương thật vừa ra lập tức liền có người không thấy được ánh mặt trời ngày mai. 



Dưới sự bảo vệ của ba tên trung niên nhưng bên đó vẫn có 2 người không kịp đề phòng bị đâm trọng thương nằm đó, mất đi hoàn toàn khả năng chiến đấu. Nhưng tên hắc y cũng chẳng khác gì, bên bọn họ cũng có 6 người bị gọt mất nữa cái đầu nằm trên mặt đất co giật liên hồi.



Bọn họ lúc chiến đấu không có ai nói lời gì, mà chỉ lạnh lùng nhìn nhau sau đó tìm sơ hở mà giết đối phương, còn cái gì nói chuyện, hỏi tính danh đối phương tuyệt nhiên không có. Sau khi đã vây lại mười mấy người vào trong vòng vây, đám người tập kích cũng không có nhanh chóng tấn công mà xoay vòng tròn xung quanh như đang chờ đợi điều gì đó.



Quả nhiên Xuân Đức đoán không trật đi đâu cả, từ bên dưới mặt cát đột nhiên rung động mạnh ba con " Cuồng Sư Cự Yêu" to như ba ngọn núi nhỏ trồi lên, vừa trồi lên bọn nó liền rống một tiếng rung trời.



Gào.. Gào... Gào



Thân thể to lớn, móng vuốt sắc bén, chạy bằng hai chân tốc độ cực nhanh lao về phía mười mấy người kia, trong lúc này Xuân Đức thấy sắc mặt ba tên trung niên hiện lên một vẻ sợ hãi, bọn họ nhìn nhau một cái sau đó cùng một lúc thi triển một môn thần thông mang theo một tên hậu bối bỏ chạy.




Cũng phải công nhận đám người tập kích này rất sành ăn, chỉ ăn mấy bộ phận như óc, tim, gan cùng uống máu mà thôi, nhìn cái đầu bị quấy nát tươm thêm máu tươi cùng mấy thứ nội tạng hắn lại nhớ đến món tiết canh cũng na ná như vậy.



Xuân Đức cũng hiếu kì đi lại gần nhìn xem cho rõ cái món ăn mới lạ kia nó như thế nào nhưng khi hắn nhìn thấy thấy mọi thứ trắng trắng, hồng hồng sệt sệt quện vào với nhau, thi thoảng lại có hai con ngươi to trồi lên do tên kia đang quấy đều thì không khỏi mất hứng.



Hắn ngồi xuống bên cạnh hỏi một tên:



" Ăn thế nào? Cảm giác ngon không? "



Mười hai tên đang cười phớ lớ thấy Xuân Đức tự nhiên hiện ra ngồi bên cạnh thì không khỏi thất kinh, ngay sau đó cả đám nhảy dựng lên lấy đao ra nhưng khi bọn hắn nhảy lên cao thì thân thể của bọn họ quỷ dị tách rời ra từng bộ phận một rơi xuống nền cát. 



Duy chỉ có một tên mà Xuân Đức hỏi vẫn còn đang duy trì tình trạng dùng con dao đưa con mắt vào bên trong miệng. Xuân Đức cũng cười nhìn hắn sau đó bắt đầu dò sét linh hồn của hắn nhưng mà vừa dò xét được một chút thì linh hồn tên này liền tan biến, cái đầu của hắn cũng nổ tan như quả dưa hấu vỡ.



Xuân Đức có chút cụt hứng vì chẳng biết được cái gì. Gọi ra A Khờ cho nó ăn hết mấy đống thức ăn ở trên mặt đất, còn hắn thì sưu tầm trên cơ thể mấy kẻ này xem có gì không. Sau một lúc, ngoại trừ vài thứ đồng nát sắt vụn ra thì chẳng còn gì cả. Ở trên người bảy tên thiếu niên thì có vài cái lệnh bài thân phận cùng một tấm bản đồ.