Cân Cả Thiên Hạ

Chương 579 : Quân đoàn ma dụt(1)

Ngày đăng: 17:47 30/04/20


Trong nháy mắt này vũ khí của tất cả những người kia đã sắc bén lên một trình độ kinh người, một chém liền chặt đứt vũ khí đối phương, chặt đứt dễ dàng như chặt vào nước vậy. Liên miên âm thanh vang lên.



Phụt phụt phụt phụt



Từng cái đầu người bay lên cao cao, rất nhiều địch nhân bị chém thành từng khối rơi xuống đất, cả ai bên đều ngỡ ngàng nhưng không qua mấy hô hấp thì bên phía Xuân Đức cười lên như điên rồi bứt ra điên cuồng quay về vây công đám cao thủ còn lại. 



Nhìn thấy chỉ trong nháy mắt chiến cuộc thay đổi thì bên phía đối phương biết đại sự không tốt liền lớn tiếng gào thét:



" Rút lui, nhanh rút lui."



Có điều hắn không nói được nhiều liền bị Lam Nhã dùng tốc độ siêu việt người ở đây đến phía sau đâm một phát chí mạng chết không kịp ngáp những cao thủ còn lại thì bị Ngọc Dung tàn sát hàng loạt, đên lúc mọi người kịp phản ứng lại thì đã có 67 tên nằm xuống.



Hai tên đầu lĩnh của thế lực đối địch gầm lên sau đó bộc phát ra Tinh Quân Cảnh sơ kì khí thế đè ép mọi người nhưng cũng giống như tên vừa la làng kia, chỉ nghe hai âm thanh



Phập phập



Hai tên này lập tức bị hai người Ngọc Dung cùng Lam Nhã xữ lý, một nhát xuyên tim sức sống bị phệ huyết dao găm hút sạch.



Thủ lĩnh chết trận hình bên kia đại loạn, tới lúc này mấy tên tàn binh mới điên cuồng bỏ chạy, do đám này không tiếc thọ mệnh nên thi triển ra bí pháp chạy được rất nhanh. Ba người Lam Nhã, Tuyệt Duyệt cùng Ngọc Lam giết không hết để chạy 2 tên.



Rất nhiều đội ngũ địch nhân xung quanh đang định cắn một miếng thấy như thế một màn thì cấp tốc chạy xa xa, trong 3 cái hô hấp trong tầm mắt mọi người đã không còn địch nhân. Cả đội ngũ trong nháy mắt đứng ngây ra như phổng, bọn họ lần đầu tiên gặp được tình huống như vậy.



Lúc sau đôi ngủ cũng có tiến lên xông phá chiến đấu có điều địch nhân vừa thấy bọn họ thì đã không tiếc bỏ lại một ít kẻ chết thay bỏ chạy mất dạng. Đi thêm một canh giờ vẫn tìm không có một ai dám đánh với bọn họ một trận thì Lữ Nhac mới hỏi Xuân Đức.




" Vậy thì làm phiền rồi."



***



Ở bên trong một căn phòng đang ngồi mấy ông lão, người nào cũng có khí tức mạnh mẽ cường hãn vô cùng. Một ông lão mặc đạo bào màu xanh, mái tóc đã hoa râm, khẽ vuốt râu cười nói:



" Không tệ, rất không tệ. Chỉ có 6 ngàn người vậy mà có thể tiêu diệt gần 10 vạn địch nhân, không một người chết đi quả là kinh người. Nhất là thiếu niên kia, hắn chính là hạch tâm của đội ngũ mấy ngàn người kia, chỉ cần có hắn đội ngũ 6 ngàn người sẽ giống như một thanh gươm nhọn không gì không phá. Không biết các ngươi có ai biết thiếu niên kia tên gì sao? "



Một ông lão khác mặc đạo bào màu xám nói:



" Hình như là đệ tử chân truyền của Hạ Băng nha đầu mới thu."



" Ồ. Như vậy sao, vậy thì Hạ Băng nha đầu nhặt được bảo rồi."--- Ông lão còn lại lên tiếng.



Ông lão lúc ban đầu nói:



" Không biết các ngươi nghĩ có nên tưởng thưởng cho đám nhóc kia một ít chỗ tốt khích lệ bọn nó không? "



Hai người còn lại gật đầu nói:



" Là nên thưởng, đêm nay đến nơi tổ chức tiệc kia vừa tiện ban thưởng. Để cho những người khác biết Đại Di Hoa Cung chúng ta không bao giờ bạc đãi người có công."