Cân Cả Thiên Hạ

Chương 592 : Đến chiến trường

Ngày đăng: 17:47 30/04/20


Đi tới bên cạnh tế đàn Xuân Đức đem ra mấy chục kiện bán thần khí cùng 7 kiện thần khí, đáng lý là còn nhiều hơn thế này có điều bị Vô Địch biển thủ công quỹ lấy đi mất. Thành ra chỉ còn lại chút thế này. 



Xuân Đức khởi động tế đàn sau đó ném tất cả những kiện thần khí cùng bán thần khí này vào bên trong phân giải. Thời gian phân giải của những vũ khí này vẫn cần tốn một ít thời gian. Do khí linh trong những thanh vũ khí bán thần khí cùng thần khí này đều bị mấy khí linh của hắn cắn nuốt sạch bằng không thì thời gian phân giải đám binh khí này còn dài nữa.



Thời gian từng ngày trôi qua. 



1 ngày đi qua.



Lại qua một tháng.



Tiếp thêm 1 năm.



Mãi sau khi được một năm, hai tháng, lẽ ba ngày thì quá trình phân giải mới hoàn tất. Giữa tế đàn lúc này đang trôi nổi một quả cầu chất lỏng phát ra ánh sáng nhiều màu sắc. Để thêm phần hoàn hảo Xuân Đức còn xin một ít bộ phận nhỏ của Mộng Mị Ma Trảo, cùng cốt giáp hòa vào. Vì hành động này của hắn mà hai khí linh tiểu Mị cùng tiểu Cốt tuyệt giao với hắn.



Mang thứ chất lỏng óng ánh này Xuân Đức bắt đầu bỏ vào bên trong những khuôn đúc từ trước. Sau khi đổ đầy sáu cái khuôn đúc thì hắn rút máu của bản thân ra dung nhập vào bên trong những khay đúc sau đó đưa bọn nó vào bên trong biển máu tế luyện.



Vừa mang sáu khiên đúc vào bên trong biển máu ngay lập tức biến máu bị điên cuồng hấp thu. Chỉ thấy trên biển máu hình thành 6 cái vòng xoáy, mực máu huyết bên trong nhanh chóng giảm dần.



Nhìn cảnh này Xuân Đức thầm than phiền phức cứ theo đà này thì không đến 20 máu huyết nơi đây sẽ cạn, mà huyết luyện yêu cầu đủ 1 tháng, huyết luyện không đủ, sau khi thần khí hình thành phẩm chất sẽ kém đi một ít. Không đủ máu huyết bây giờ cũng chỉ còn cách đi săn giết tu sĩ cùng hoang thú thôi chứ làm sao được.



Lóe một cái Xuân Đức đi ra bên ngoài. Sau đó theo truyền tống đi tới nơi đám nô bộc đang chiến đấu với các thế lực lớn khác.



Quang mang lấp lóe một hồi Xuân Đức đã xuất hiện tại một tòa thành thị rộng lớn. Xung quanh nơi đây đã không thấy một mống tu sĩ chỉ còn lại bình dân bách tính. Nhìn thần thái bọn họ cũng không có sợ hãi gì mà trên mặt càng hiện nét vui mừng.



Cảm nhận ấn ký bên trong đầu nô bộc Hạ Băng, Xuân Đức một lần nữa na di. Lần này hắn xuất hiện chính là bên trên một đỉnh núi cao, bên dưới là đồng bằng vô tận, xa xa là một tòa thành trì dài giống như vô hạn.



Nơi đang có 20 người đang bàn bạc kế sách đánh chiếm thành trì trước mắt. Thấy Xuân Đức xuất hiện hai mươi người này đồng loạt quỳ xuống chào:




" Quái vật công thành. Mọi người chuẩn bị chiến đấu. "



" Quái vật công thành. Mọi người chuẩn bị chiến đấu. "



" Quái vật công thành. Mọi người chuẩn bị chiến đấu. "



Đang ngồi bên trong một căn phòng xa hoa hai nam tử đang nói chuyện với nhau, bên cạnh họ là một đám mỹ nữ có lớn có nhỏ đang khỏa thân phục vụ hai người. Nằm ở trên mặt đất còn có mấy cô gái khác, cả người bầm tím, dịch thể màu trắng không ngừng chảy ra từ phía bên dưới.



" Nam Kha huynh lần này may mà có huynh thì mới có thể đẩy lùi được đám quái vật kia. Ha ha. Ân tình này Đằng mỗ nhớ mãi không quên."



Một tên thanh niên diện mạo bình thường cười nói:



" Ha ha, Đằng huynh khách khí, khách khí. Mấy nữ nhân mà huynh cấp cho ta cũng rất làm ta thỏa mãn, bằng không huynh lại gọi thêm vài người nữa vào."



Nam tử còn lại cũng cười dâm nói:



" Huynh đệ quả lai dẽo dai, đã mười người rồi mà vẫn chưa làm cho huynh đệ thỏa mãn, thôi được rồi để ta gọi thêm mấy mỹ nhân nữa vào hầu hạ huynh đệ."



Nhưng đang lúc này thì tiếng chuông báo động vang lên khắp cả thành thị này. Cùng lúc đó một tên hộ về chạy thẳng vào trong nói lớn:



" Việc lớn không tốt, việc lớn không tốt. Quái vật tới công thành."



Nam Kha nghe vậy thì sắc mặt vẫn lãnh đạm vừa hưởng dụng nự nhân bên dưới vừa nói:



" Chỉ là mấy con quái vật cấp thấp mà thôi, Lần trước bị ta đánh chết thủ lĩnh liền tan tác, chắc lần này lại có con thủ lĩnh mới xuất hiện, đợi ta hưởng dụng mấy cô nàng này xong thì sẽ đi ra."