Cân Cả Thiên Hạ
Chương 637 : Trị thương
Ngày đăng: 17:47 30/04/20
Bên trong không gian vong linh tầng 2. Bên dưới Mẫu Thụ. Lúc này đây Xuân Đức đang chăm sóc cho mấy đứa em gái cùng hai con sủng vật của mình. Trên mấy cái giường được tạo từ cành cây và lá cây, mấy cô gái xinh đẹp đang lặng yên nằm ngủ, xung quanh các nàng có vô số tinh quang màu xanh sinh mệnh đang vờn quanh.
Sau khi cho mấy đứa nhỏ uống thuốc xong thì mấy đứa đều đã ngủ thiếp đi vì mệt. Xuân Đức lúc này mới rảnh tay mà tự xử lý mấy vết thương của bản thân. Lúc chiến đấu hăng máu quá bị thương lúc đó không thấy đau nhưng bây giờ thì cảm thấy rồi, vừa đau vừa nhức.
Đang lúc hắn trị thương thì Vô Địch mò tới, lượn xung quanh hắn một vòng đánh giá sau đó phán một câu khiến Xuân Đức tí nữa ói máu:
" Ta còn tưởng rằng mi phải chết một lần chứ, vậy mà không chết à. Hắc hắc."
Xuân Đức vẩy vẩy tay xua đuổi lão bạn thân:
" Cút cút đi. Đừng ở đây làm phiền ta trị thương. Nhìn mi là thấy ngứa mắt rồi."
Vô Địch mặt dày như tường thành nên cũng không thèm để ý tới cái biểu tình ghét bỏ của Xuân Đức mà ngồi xuống bên cạnh cười nói:
" Ta có một tin vui và một tin buồn. Mi muốn nghe tin nào? "
Xuân Đức ngẩng đầu lên dùng ánh mắt bất thiện nhìn Vô Địch hỏi:
" Không phải là mi lại làm gì hai con rối của thiên đạo rồi chứ? "
Vô Địch vỗ vai hắn một cái cười hắc hắc nói:
" Đúng là hiểu nhau. Mi nói đúng rồi đấy, con rối sấm sét thì ta đã thay mi dung hợp vào con tuyết báo, còn con cự nhân lửa thì ta xin rồi. Hắc hắc. Chắc mi sẽ không có ý kiến chứ? "
Xuân Đức buồn bực nói:
" Mi xin rồi thì là mất rồi. Bây giờ ta đoán con cự nhân lửa kia đến đốm lửa cũng không còn. Biết bản tính mi từ trước đáng lý không nên để đồ tốt cho mi mượn nghiên cứu. Hắc hắc, ta lấy được thứ tốt muốn xem không? "
Vô Địch tò mò hỏi:
" Thứ gì? "
Xuân Đức mang ra một đống hỗn nguyên thánh tính đưa cho Vô Địch xem, Vô Địch ánh mắt sáng lên như sói đói, sau đó tay nhanh như chớp bắt lấy hỗn nguyên thánh tinh, có điều Xuân Đức đề phòng trước rồi nên thấy tên kia dị động liền giấu đi.
" Đừng có vọng động như vậy, cái này là công sức của ta chiến đấu bán sống bán chết đấy. Ta chuẩn bị bồi thường cho tiểu Mộng Ma cùng tiểu Cốt ngươi cũng đừng có mơ tưởng đến. "
Vậy những người như thế có đáng để cho chúng ta cúi đầu, để chúng ta kính ngưỡng nữa không? "
Bên dưới đang yên lặng nhất thời sôi trào trào lên hơn trăm ngàn người cùng hô lớn:
" Bọn họ không xứng."
" Không xứng."
" Không xứng."
Lanh Như Hàn lại dơ tay lên để mọi người yên lặng, người phía bên dưới thấy vậy thì lại yên lặng ngay lập tức. Lãnh Như Hàn nói tiếp:
" Bọn họ đã bỏ rơi chúng ta, để cho tất cả mọi người tự sinh tự diệt nhưng mà trời cao chiếu cố để cho một vị siêu cấp cường giả đến che trở chúng ta, giết hết đám cổ ma đáng ghê tởm. Từ giây phút đó ta đã thề là sẽ đi theo vị cường giả kia. Mọi người có nguyện ý cùng ta đi theo vị cường giả kia để có thể bước dài trên con đường tu tiên không? "
" Nguyện ý."
" Nguyện ý."
" Nguyện ý."
Lanh Như Hàn lúc này hào hùng vạn trượng lớn tiếng nói:
" Rất tốt, vậy sau này vị cường giả cũng là ân nhân kia của chúng ta sẽ là lão tổ của tất cả mọi người. Mọi người có ai có ý kiến khác không."
" Không có." Mọi người đồng thanh đáp lớn.
Lãnh Như Hàn nói tiếp:
" Theo ý chí của lão tổ cùng ý nguyện của tất cả mọi người, Băng Phách Tinh Cung hôm nay chính thức xuất hiện trên cỏi đời này. Chúng ta là một khối đại đoàn kết, không ai có thể chia rẽ được chúng ta, tất cả mọi người đều là một phần tử quan trọng của Băng Phách Tinh Cung. Mọi người hãy cùng nhau cố gắng xây dựng Băng Phách Tinh Cung thành một thế lực ba chủ đứng đầu ở trung thiên sau này."
" Bá chủ trung thiên."
" Bá chủ trung thiên."