Cân Cả Thiên Hạ

Chương 652 : Khơi mào chiến tranh

Ngày đăng: 17:47 30/04/20


Do Tà Long tu vi vẫn còn đình trệ tại Tinh Quân Cảnh đỉnh cao nên mấy kẻ đang ngồi đây rất là coi thường hắn, coi thường luôn cả Xuân Đức cho tới khi cảm nhận được sự nguy hiểm khôn cùng từ hắn phát ra.



Xuân Đức đảo mắt qua từng người thu hết vẻ mặt của bọn họ vào bên trong mắt, hắn bình thản không nhanh không chậm nói:



" Thực tế yêu cầu của các ngươi cũng không phải là gì quá đáng, có phải hay không các ngươi chỉ cần chúng ta giao ra 2 /3 lãnh thổ cho các ngươi, đổi lấy các ngươi sẽ giúp ta thực hiện một nguyện vọng"



Mấy tên sứ giả không ngờ Xuân Đức lại nói một câu như vậy, ngay cả Tà Long cũng không ngờ tới, hắn cũng không rõ là ông bạn của mình đang tính toán cái gì. Lúc này đây sứ giả tu la tộc lại lấy về phong thái như trước.



Nàng ta cười lạnh nói:



" Cũng xem như ngươi thông minh, biết không cách nào chống lại chúng ta nên cũng tự hiểu lấy mình. Đúng vậy, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn dâng ra 2/3 lãnh thổ thì đích thân tu la thần sẽ giúp ngươi thực hiện một nguyện vọng."



Xuân Đức cũng mĩm cười nói:



" Vậy ta cũng không cần gì nhiều, chỉ cần 1/3 lục địa phương bắc này cùng tất cả lãnh thổ còn lại là được. Còn 2/3 lãnh thổ lục địa phương bắc nơi đây sẽ do các ngươi tới cai quản, không biết các vị thấy sao? "



Nghe được lời này mấy tên sứ giả đầu tiên là ngẩn ngơ sau đó thì sắc mặt kịch biến, lúc này sứ giả tu la tộc gầm lên:



" Ngươi đây là đang đùa giỡn chúng ta, ngươi có biết hành vi như vậy chính là tự tìm con đường chết không? Một khi đại quân liên minh tấn công đừng nói là 1/3 mà ngay tới cả nơi chôn thi thể ngươi cũng không có."



Xuân Đức lúc này mĩm cười vỗ tay mấy cái gọi:



" Mang mấy tên này làm thịt rồi đem ra treo lên cột cờ."



Vèo vèo vèo vèo.




Không qua bao lâu với nhãn lực siêu việt những người kia cũng đã chứng kiến thảm cảnh của bốn tên sứ giả. Thấy cảnh bốn người kia sống không bằng chết thì những người ở đây sắc mặt tái xanh, nhất là trong đó 4 tên tu la nhất tộc.



Bốn tên này ngay lập tức gầm lên điên cuồng:



" Nhanh xuất binh, ta muốn giết sạch đám súc sinh kia."



Lúc này có một tên thuộc trận doanh nhân loại đứng ra khuyên can nói:



" Mấy vị bằng hữu xin bớt giận kẻo hỏng việc lớn, người chết cũng đã chết rồi, nếu chúng ta cứ mù quáng tấn công sẽ khiến cho chúng ta gặp phải đả kích nặng nề."



Tên này nói nghe rất có đạo lý nhưng mà mấy tên tu la tộc kia không có nghe, một tên tu la tộc nhìn tên này tát một cái.



Bốp.



Tên nhân tộc kia bị tát bay ra ngoài, tên tu la tộc vừa động thủ kia lúc này hừ lạnh nói:



" Cũng chính là đám nhân tộc đê tiện các ngươi làm ra còn nói cái gì. Hừ. Nếu không phải nể tình các ngươi thường xuyên dâng lên cống phẩm thì chúng ta tu la tộc đã tiêu diệt các ngươi từ lâu. Lần này ta tha cho ngươi một cái mạng cho lần sau còn dám xen vào chuyện của ta thì... hừ."



Hắn hừ lạnh một cái rồi bỏ đi những người khác cũng không ai liếc nhìn tên nhân tộc bị đánh bay kia một cái mà tất cả đều đi theo bốn tên tu la tộc ra bên ngoài. Mãi sau một lúc lâu những người kia rời đi thì tên nhân tộc bị đánh bay kia mới ngồi dậy lau đi vết máu.



Trên mặt hắn cũng không có cái gì là không vui mà còn lộ ra một nụ cười dường như âm mưu đã được thực hiện. Chủ ra một búng máu hắn cười lạnh nói:



" Ta muốn xem lần này các ngươi chết không có chỗ chôn. "