Cân Cả Thiên Hạ

Chương 655 :

Ngày đăng: 17:48 30/04/20


Ngay lúc này lại có sự tình ngoài ý muốn xẫy ra, chỉ thấy ở trung tâm của địch nhân có một cái trận pháp dịch chuyển sáng lên. Từ bên trong đi ra 1 ông lão cùng hai người trung niên. Ông lão mặt trắng có chùm râu dê, hai trung niên mặt lạnh như quan tài.



Khi ba người này vừa xuất hiện thì liền dùng thần niệm dò xét hết cả chiến trường, không những thế ba người này còn dùng thần niệm tra xét cả ở bên trong căn cứ của Ác Ma Điện nhưng mà bị cấm chế bên trên tường thành ngăn cản không cách nào xuyên qua.



Xuân Đức lúc này cũng chú ý tới ba người mới xuất hiện này, hắn cũng cảm thấy có chút hứng thú với ba tên này, vì cả ba đều là nữa bước Tinh Vương Cảnh giai đoạn đầu. Ngay khi Xuân Đức đang quan sát ba người thì ba người này dường như cũng cảm nhận được cái gì đó mà hướng mắt về phía hai người Xuân Đức cùng Tà Long thét lớn:



" Nếu là nam nhi thì hãy đi ra đánh một trận, nấp ở bên trong rất có ý tứ sao? "



Xuân Đức cùng Tà Long hai người nhìn nhau một cái sau đó cười hắc hắc. Cả hai mặc kệ chẳng để ý tới lời nói của ba người kia. Đáng lý ra Xuân Đức muốn nói với ba tên kia là " cứ mang con gái các ngươi đến đây cho ta, để cho các nàng kiểm nghiệm xem ta có là đàn ông hay không " những suy nghĩ kỹ lại mình là người có văn hóa nên lại thôi.



Thấy từ nơi kia không có ai hồi âm, ba người kia đồng thời hừ lạnh một cái liền phóng lên cao bay thẳng đến tường thành, ngay lập tức vô số quang đạn cùng đạn đại pháo nhằm ba người mà bắn, có điều hộ thể năng lượng ba người này cực kì khủng bố. Quang đạn cùng quang pháo không cách nào phá hủy.



Tên trung niên không râu mặt hãm tài à nhầm mặt quan tài gằn giọng nói:



" Mấy thứ rác rưỡi này chỉ có thể làm bị thương đám tu sĩ cấp thấp làm sao có..."



Hắn còn chưa tự kỹ hết câu thì bên trên tường thành hỏa lực bỗng nhiên tăng lên vài lần, quang đạn dày đặc tới nỗi hóa thành chùm sáng bắn tới ba người kia. Thấy cảnh này thì ba người kia cũng phải biến sắc.



Mỗi người đều gọi ra một kiện bảo vật phòng thân, ông lão kia là một cái bát hương, hai người còn lại phân biệt là một ngọn núi cùng một cái gương.



Ba bảo vật này được những người này truyền năng lượng vào nhanh chóng lớn lên đón đỡ tất cả những công kích từ bên phía Ác Ma Điện bắn tới. Do gần như toàn bộ hỏa lực đã tập trung lên ba người này nên phía bên dưới đám chiến sĩ tu la tộc cùng yêu tộc không bị áp chế nữa liền được đà xông về phía tường thành.



Xuân Đức thấy cảnh này thì thú vị nói:



" Cuối cùng cũng có mấy con cá có tí thịt, lũ kia toàn bọn không có chất dinh dưỡng. Lão Tà chơi chết mấy tên kia. "



Tà Long cũng cười lên vô cùng tà ác:
Nữ nhân duy nhất sau một lúc mới nói:



" Nghe nói quái vật có trí tuệ bên đại lục phương bắc kia vô cùng khó giết, không ngờ lại khó giết tới mức này. Bị một mũi tên của Tu La Ưng Thần bắn qua mà chẳng có việc gì. Ngoại trừ pháp lực bên trong cơ thể bị ngừng trệ ra thì việc gì cũng không có."



Tên nam tử bên cạnh nói:



" Hay đầu không phải nhược điểm của những quái vật này, Tu La Ưng Thần ngươi thử phá nát trái tim hoặc tâm hạch ở bụng của hắn, ta cũng không tin chúng nó không có nhược điểm."



Tên Tu La Ưng Thần bất đắc dĩ nói:



" Ta cũng muốn thử nhưng không được à, xuyên không tiễn của ta mới vừa tiểu thành, một ngày tối đa cũng chỉ có thể bắn ra hai lần. Nếu bắn ra ba lần thì 100 năm sau muốn cầm cung cũng khó. Với kẻ kia cũng không phải người ngu làm sao có thể để ta đánh lén lần 2."



Hai người còn lại nghe vậy cũng bất đắc dĩ, người nữ nhân hỏi:



" Thế những đồng tộc của chúng ta nơi kia thì làm sao? "



Nam tử cầm cung lạnh nhạt nói:



" Đám phế vật kia sống cũng chỉ tốn lương thực mà thôi, không cần để ý tới bọn chúng. Hừ."



Nam tử còn lại cũng nói:



" Tu la A Phỉ, tôi biết cô khác mọi người nhưng cô phải hiểu tu la tộc chúng ta sinh ra là để chiến đấu nếu như thất bại mà chết thì sẽ được mọi người ca người, còn thất bại mà đào mạng trở về thì cũng không khác gì là chết. "



Cô gái nghe vậy thì cũng chỉ đành bất đắc dĩ gật đầu.