Cân Cả Thiên Hạ

Chương 692 : Một thể ba hồn

Ngày đăng: 17:48 30/04/20


Không qua mấy giây bọn họ liền đã xuất hiện bên trong Tu La Thành nhưng bây giờ Tu La Thành nhìn không khác gì một nơi phế tích vạn năm trước. Khắp nơi là một cảnh hoang vắng tiêu điều, kiến trúc thì đổ sập các kiểu, trên mặt đất thì đầy tro bụi, một cơn gió nhẹ thổi qua cũng khiến cho bụi bay mù mịt.



Cũng không cần đi đâu tìm kiếm, chỉ cần liếc mắt một cái thôi là mấy người bọn Vũ Y đã nhìn thấy Xuân Đức đang ở nơi nào.



Xuân Đức lúc này đây đang ngồi trên một núi xương cốt trắng hếu. Xung quanh cơ thể Xuân Đức lúc này đây đang được bao quanh bởi màu xanh của sinh mệnh, vô số lá cây phát ra ánh sáng bích lục hiện lên rồi biến mất.



Mọi người thấy cảnh này thì hai mặt nhìn nhau sau đó cùng tiến lại gần, mấy cô em gái của Xuân Đức đi sát tới bên cạnh dùng âm thanh nhẹ nhàng gọi. Có điều Xuân Đức vẫn ngồi yên bất động không một chút phản ứng.



***



Bên trong thế giới linh hồn của Xuân Đức.



Lúc này đây ở bên trong cái thế giới xinh đẹp này đang có một đánh người tập thể, chia làm ba phe.



Phe thứ nhất chính là linh hồn của Xuân Đức cầm đầu cùng mấy tiểu khí linh theo làm tay chân. Phe thứ hai cũng là một Xuân Đức khác nhưng bộ dạng vô cùng âm trầm cùng lạnh lẽo. Phe còn lại cũng là một cái Xuân Đức nữa nhưng tên này lại có bộ dạng kích động cực kì hiếu chiến.



[ Chú thích: Nếu như mọi người đang thắc mắc vì sao tự dưng mọc đâu ra lắm Xuân Đức như vậy thì nguyên do là đây.



Cái linh hồn Xuân Đức nhìn vô cùng âm trầm cùng lạnh lẽo chính là diễn sinh từ ma hạch bên trong cơ thể hắn, do lần trước ngu ngu ăn con hỗn độn ma thai mà ra.( Sau này sẽ gọi nó là Ma Hồn)



Còn cái linh hồn thứ 3 có bộ dạng thiên hạ này là của bố mày là diễn sinh từ sát hạch mà thành, nguyên do cũng là ở lần Địa Uyên ở trạng thái ba đầu địa ngục băng thiên long quá dài, trong cơ thể sát niệm quá mức nồng đậm hình thành sát hạch.( Cái này về sau gọi Sát Hồn.)]



Do bên Xuân Đức ỷ đông hiếp ít nên Ma Hồn cùng Sát Hồn đều bị đánh cho nằm ngoan trên mặt đất không dám tự tiện cử động.




" Anh hai làm mọi người lo muốn chết."



Xuân Đức vỗ vỗ lưng đứa em, an ủi nói:



" Không sao cả mà, mọi việc không phải đều rất tốt sao, đừng có mà khóc nhè như vậy. Mà đúng rồi Y nhi vẫn còn bị thương để anh hai gọi Heo Con ra trị thương cho."



Tâm niệm động, sau giây lát Heo Con liền xuất hiện. Khi nhìn thấy mọi người bình an Heo Con nở một nụ cười tươi như hoa. Nàng ta vỗ vỗ ngực nói:



" Không ai bị sao là tốt rồi, làm bé lo muốn chết đi được."



Khi nhìn thấy Heo Con, Xuân Đức chợt nhớ tới cái gì tự vỗ đầu mình một cái nói:



" Thật là có tuổi rồi, đôi khi đầu óc không dùng được. Đáng lý nên vào không gian vong linh chứ, vì sao lại phải gọi Tiểu Sâm ra. "



Mấy cô em gái hắn nghe vậy thì đều dùng ánh mắt xem thường nhìn hắn, tiểu Thất bỉu môi nói:



" Anh hai đần thối."



" Ha ha ha ha."



Nghe vậy mọi người lại cười rộ lên trừ Xuân Đức ra, mặt hắn lúc này đen lại. Không một chút thương tiếc hắn liền cho con em hư đốn này một cái cốc vào đầu, can cái tội nói xấu anh trai.