Cân Cả Thiên Hạ
Chương 701 : Sơ Nhập Cao Thiên- Sói Hoang Mạc
Ngày đăng: 17:48 30/04/20
Ngày hôm sau.
Lúc này đây Xuân Đức cùng Bích Dao và nhiều người khác nữa được dẫn tới một nơi để kiểm tra. Quá trình kiểm tra cũng vô cùng đơn giản, chỉ cần đi lên cho một tên đang ngồi trên cao kia nhìn một chút liền có thể rời đi.
Do số lượng người cũng không phải là ít nên đợi tới lượt của bản thân thì cũng đã tới giữa trưa mất rồi. Xuân Đức đi lên kiểm tra cũng giống như bao nhiêu người khác, chỉ cần để vị trung niên trên cao này nhìn một lúc liền xong.
Trung niên sau khi xem xét Xuân Đức vài lần khẳng định hắn không phải là người cần tìm thì liền phất phất tay nói:
" Đi ra bên kia."
Xuân Đức ứng một tiếng sau đó rồi đi qua một bên khác để nhận một cái miếng ngọc. Bích Dao cũng là như thế. Không qua bao lâu hai người lại một lần nữa lấy lại tự do.
Nhân lúc còn sớm hai người đi tới làm thủ tục để rời khỏi nơi đây. Do có Bích Dao là người của Vạn Kiếm Tông nên hai người đơn giản thông qua. Làm xong thủ tục cần thiết.
Tiếp sau đó hai người không có nán lại nơi này nữa mà trực tiếp đi tới nơi truyền tống đi ra ngoài. Đến nơi đây hai người giao nạp ra một ít tiên thạch cùng lệnh bài thân phận.
" Hai người các ngươi đi qua bên kia. Đợi đủ số người thì cùng dịch chuyển."--- Người giám sát nơi trận pháp dịch chuyển nói.
Xuân Đức gật đầu sau đó nói lời cảm ơn rồi đi qua bên kia chờ đợi. Ở bên này cũng đã có gần 70 người rồi. Xuân Đức nhìn qua liền phát hiện những người này đều đi theo đội nhóm riêng, có lẽ là mấy thế lực tới đây tiếp dẫn mấy người mới phi thăng.
Xuân Đức cùng Bích Dao cũng không có bắt chuyện với ai mà lặng yên ngồi một bên chờ đợi người tới đông đủ. Thời gian từng phút từng giây đi qua, không tới 30 phút thì số người đã lên đến 100 người.
Lúc này đây mọi người lại đi theo một ông lão áo xanh tiến đến một cái dịch chuyển trận pháp ở phía bắc. Trước khi dịch chuyển thì ông lão còn dặn dò.
***
Thời gian cũng không biết là đã đi qua bao lâu rồi nữa. Tại một nơi chỉ có cát cùng một ít cây cối mọc lưa thưa, có một thân ảnh đang nằm bất động bên trên mặt cát. Cát trắng nơi đây đã bao phủ gần như toàn bộ cơ thể của người kia.
Đúng lúc này cái người đang bị vùi bên trong cát kia bỗng nhiên nhúc nhích sau đó từ từ chui ra khỏi đống cát. Người này chính là Xuân Đức, hắn không biết là mình đang ở chỗ quái quỷ nào, cũng không biết là thời gian đã đi qua bao lâu rồi.
Bỏ qua đau đớn hắn cố gắng tìm đến một cái gốc cây, Xuân Đức ngồi tựa vào sau đó lại tiếp tục thiếp đi.
......
Lại đi qua vài ngày. Xuân Đức lại lần nữa mở mắt, vừa mở mắt hắn lại cảm thấy toàn thân đau nhức khó chịu, vừa cử động nhẹ cái thì nước mắt hắn trào ra. Đau, quả thực rất đau. Không cần nhìn hắn cũng biết cơ thể mình lúc này xương cốt chắc cũng vỡ gần hết rồi.
Sau khi dùng chút thần niệm còn lại dò xét thì sắc mặt Xuân Đức trở nên trắng bệch, xương cốt của hắn quả nhiên bị vỡ gần hết, gân mạch hao tổn rất nhiều, pháp nguyên bên trong cơ thể gần như là không còn,bổn nguyên cũng vậy, còn đáng sợ hơn chính là mấy kiện chí bảo của hắn cũng bị hại hại không ít.
[ Chú thích: Bổn nguyên lực lượng, lực lượng căn bản. Bổn nguyên lực của Xuân Đức là trời cho không cần phải tu luyện.
Pháp nguyên: Một loại năng lượng hình thái, ở trên tiên giới thì gọi là tiên lực, ma giới gọi ma lực... Pháp nguyên của Xuân Đức cũng không cần tu luyện giống như tu sĩ khác mà là từ bổn nguyên lực diễn sinh mà ra.
Nhắc lại một chút: Xuân Đúc vốn dĩ không thể tu luyện, hắn chỉ có thể hấp thu sinh mệnh lực, sinh hồn lực của những kẻ khác để tự thân lớn mạnh. Vì thế nên đừng hỏi Xuân Đức vì sao cả ngày đi giết người. Bản tính không tà ác mà dòng đời nó xô đẩy.]
Dùng chút thần niệm còn lại hắn cố gắng mở ra không gian chứa đồ, có điều sau một lúc hắn vẫn không thể nào mở ra được. Không gian này vô cùng cao cấp nên tinh thần lực lượng cần để mở ra cũng vô cùng lớn, với trạng thái Xuân Đức lúc này thì lực bất tòng tâm.