Cân Cả Thiên Hạ

Chương 710 :

Ngày đăng: 17:48 30/04/20


Nhìn thấy đám người kia đã tiến lại bên này thì Xuân Đức cũng liền rời đi, nói thực hắn sợ mình ở lại không kiềm chế được lại bóp chết mấy con tạp ngư kia. Hắn giết mấy con tạp ngư kia thì cũng chẳng có việc gì nhưng mà người nhà Thiên Hoa gặp rắc rối. Tuy hắn cũng không tốt lành gì nhưng chung quy vẫn còn giữ được một số đạo đức nhất định.



Thấy Xuân Đức rời đi cũng không ai nói cái gì, một lần trước ở đại viện bọn họ biết Xuân Đức cũng không phải cái dạng gì dễ chọc. Theo kinh nghiệm giang hồ thì mấy tên lầm lì ít nói một khi bị chọc tức sẽ hạ thủ rất độc.



Ngay khi Xuân Đức vừa đi xuống tường thành đang trên đường quay về đại viện thì lại gặp Thiên Tử Nhai. Thiên Tử Nhai lúc này cũng nhìn thấy Xuân Đức đang thong dong bước trên đường, hắn ngay lập tức đi lại thập phần có lễ chắp tay nói: 



" Tiền bối, không ngờ lại gặp tiền bối nơi đây. Không biết tiền bối có thể hay không cùng ta nói chuyện riêng một lát."



Xuân Đức nhìn qua Thiên Tử Nhai lại nhìn qua một trung niên ở bên cạnh Thiên Tử Nhai sau đó khẽ gật đầu một cái.



Thiên Tử Nhai thấy Xuân Đức đồng ý thì ngay lập tức tự mình đi trước dẫn đường, không bao lâu thì ba người đã ở trên tầng ba của một cái quán rượu. Vừa ngồi xuống thì Thiên Tử Nhai liền nói:



" Không giấu gì tiền bối, ta lúc này đây gặp tiền bối là có việc cần nhờ giúp. Tiền bối nhìn xem có thể hay không giúp vãn bối trấn giữ của tây của thành trì. Vãn bối lần này cũng là bất đắc dĩ, do số lượng yêu tộc quá đông mà tu sĩ bên trong thành lại không phải rất nhiều vì vậy mới đành phải làm phiền tiền bối."



Xuân Đức nhìn qua trung niên nhân trước mặt một lượt sau đó nhàn nhạt nói:



" Được."



Nói xong hắn liền muốn đứng dậy rời đi. Thấy Xuân Đức như vậy thì trung niên nhân kia có phần thất thố nói vội:



" Tiền bối không biết người có thể hay không cho ta ít xương loại giống như mấy ngày hôm trước ấy."



Xuân Đức gật đầu nói:



" Cứ tùy tiện, ta còn lo không có ai làm vệ sinh đây. Khi nào dẹp xong đám yêu tộc lần này ta sẽ cho ngươi một con về ăn thịt xem như chúc mừng ngươi."



Thiên Tử Nhai nghe vậy thì trên mặt không giấu được sự vui mừng nói lời cảm ơn:




Ở phương xa nơi hợp quân yêu tộc tấn công Long Nham thành, tấn công phía tây Long Nham thành chính là nhiệm vụ của bộ tộc xích mãng( mấy con rắn màu vàng).



Lúc này đây ở một ngọn núi xa xa đang có mấy lão giả sắc mặt cực kì khó coi nhìn về phía tường thành Long Nham thành. 



Một ông lão có đôi mắt hẹp dài phát ra từng tia xanh lục, run giọng nói ra:



" Ta sẽ không phải nhìn lầm chứ, Tam Nhãn Kim Lang vương tộc. Làm sao ở nơi như thế này lại xuất hiện một vị vương giả."



Một ông lão khác có hai cái đầu lo lắng nói:



" Chúng ta có tiếp tục tấn công không? "



Hai người khác không hẹn mà nói:



" Ngu sao tấn công, ngươi định tính đưa lên làm đồ ăn cho người ta sao? "



" Như vậy làm sao giao phó với các tộc khác đây? "--- Ông lão hai đầu kia lại hỏi.



Hai người kia trầm mặc một lúc sau đó ông lão mặc áo bào tím nói:



" Cái mạng giữ được là tốt nhất, hừ. Chúng ta chỉ cần để đám dã thú không có linh trí kia tiến lên chịu chết là được, còn chúng ta và các tộc nhân khác thì ở phía sau không lên. Lúc sau nếu có người chất vấn thì cứ nói chúng ta bị tên Kim Lang vương giả kia ép buộc không được tấn công. Ai có thể làm gì được chúng ta. Chẳng lẽ đám người kia còn có thể đi tìm con Kim Lang kia đối chất sao? "



Trong yêu tộc chỉ có thành viên mở ra linh trí mới được tính là tộc nhân, còn không mở ra linh trí thì chỉ được tính là dã thú mà thôi.



" Tím huynh cao kiến à."--- Nghe được kiến nghị ông lão mặc áo bào tím thì hai người khác đồng thời khen hay.