Cân Cả Thiên Hạ
Chương 722 : Mấy con cá nhỏ
Ngày đăng: 17:48 30/04/20
Ầm ầm ầm.
Lực bạo tạc từ ba mũi tên vô cùng khủng bố trong nháy mắt đã xé tan thùng xe, vụn gỗ bay tán loạn, cũng ngay lúc ba mũi tên sắp bắn vào trong thùng xe thì có hai đạo thân ảnh phá nóc thùng xe mà bay lên cao. Hai người này hiển nhiên là khô gầy lão giả cùng băng lãnh nữ nhân. Mỗi người trong tay còn xách một người khác, không nói thì ai cũng biết rồi.
Vừa bay lên trời cao lão giả khô gầy đã nhìn về một phương hướng nơi có mấy gốc cây đại thụ hét lớn:
" Là kẻ nào? Có gan thì bước ra đây đừng giống như mấy con chuột cả ngày chỉ có thể nấp trong bóng tối."
Âm thanh của lão già khàn đặc, cực kì khó nghe, nghe vào tai thì có một loại cảm giảm như người ta đang dùng mũi kim chọc vào tai vậy.
Ngay lúc lão nhân kia quát lên thì nữ nhân băng lãnh cũng dùng ánh mắt lạnh lẽo về phía đó. Đúng lúc này một tiếng cười có phần càn rỡ vang lên.
" Ha ha. Không ngờ chúng ta hôm nay chỉ muốn kiếm ít tiền đi đường nhưng không ngờ lại gặp hai con cá lớn. Đã hai vị muốn xem thì ta cũng không ngại."
Nhưng trước khi người này lộ diện còn nói lớn:
" Các huynh đệ nhanh đi ra để hai vị khách quý của chúng ta nhìn một lần nào."
Ngay khi âm thanh kia chấm dứt thì từ bên trong các cây đại thụ liên tục bước ra 2-3 người. Những người này toàn thân được bao trùm bởi áo bào màu đen, khuôn mặt thì đường đeo mặt nạ, chỉ có vài người là không đeo, trong số người không đeo có tên vừa mới lên tiếng.
Nhìn thấy nhiều người như vậy thì những người khác trong đội ngũ đều thất kinh, trừ Xuân Đức ra. Hắn lúc này cũng không có biểu cảm gì quá lớn, hắn lúc này chỉ muốn nhìn xem một chút phấn khích mà thôi.
Khi hai người lão giả gầy gò cùng băng lãnh nữ nhân nhìn thấy khuôn mặt của tên vừa mới nói chuyện thì không khỏi đồng thời kinh hô thành tiếng.
" Liệp Tu Giả sao lại là ngươi? "
Chỉ nghe " bụp" một tiếng.
Cả cái đầu của tên kia bị nổ tung, não, máu tươi cùng mảnh vỡ của mặt nạ bay tán loạn. Thi thể không đầu đổ gục xuống rơi trên mặt đất phát ra tiếng "bịch", nghe cứ như là bao cát bị người ta ném vậy.
Xuân Đức phủi phủi tay nói:
" Hết phách lối. Không đâu chạy ra phách lối làm gì."
Xuân Đức vẻ mặt ghét bỏ, sau đó quay người rời đi như chưa có việc gì. Hắn thì không có việc gì nhưng mà mấy người bên cạnh hắn thì đều há to miệng ra, nhìn cái thi thể không đầu ở trên mặt đất mà không biết nói cái gì cho phải. Một đại năng Sinh Tử Tiên Cảnh trước mắt bọn họ cứ như vậy bị một hòn đá ném cho nổ đầu chết đi.
Động tĩnh bên này tuy không lớn nhưng mà cũng có một ít người vẫn đang chú ý bên này nên cũng nhìn thấy cảnh tượng Xuân Đức giết chết tên áo choàng đen kia. Những người này trong giây lát bị thất thần.
Bắt lấy cơ hội này ông lão khô gầy lấy ra một quả cầu to bằng nắm tay bóp mạnh.
Đùng. A a a a a a a a a.
Một tiếng nổ lớn vang lên, ngay sau đó cả một đám đều bị trọng thương bay ngược ra bên ngoài, ông lão khô gầy kia ở gần nhất cũng bị thương nặng nhất, một cánh tay đã mất, cả người không một chỗ lành lặn.
Những tên áo choàng đen cũng không khá hơn, tu vi thấp hơn, trận hình do mấy người thất thần khiến cho phá hư tiết tấu khiến cho cả một đám không kịp lui ra xa bị đợt bạo tác kia tạc chết không ít người, trọng thương cũng có 1/3. Tất cả những người này đều nằm trên đất lăn qua lăn lại thống khổ kêu la.
.....
Xuân Đức lúc này đang buồn bực vì chiếc xe chở bọn họ đã bị phá hư, mấy con tiên thú cùng gã phu xe cũng chết. Đúng lúc này thì có một tên áo bào đen bị thương nặng lăn đến gần chân hắn. Đang buồn bực hắn liền đạp vào đầu tên kia một cái, ngay lập tức đầu tên kia vỡ vụn, chết không kịp ngáp. Sau đó hắn lại tiện chân đá cái xác văng ra xa xa.