Cân Cả Thiên Hạ

Chương 762 : Xuất hiện vấn đề chí mạng

Ngày đăng: 17:49 30/04/20


***



Thời gian thấm thoát đi qua, bây giờ đã gần 4 rưỡi sáng.



Bên trong phòng của Xuân Đức. Lúc này đây, Xuân Đức đang ngủ ngon bỗng nhiên ngồi bật dậy, hai mắt của hắn trong đêm rực sáng, những tia lam sắc quang mang từ mắt hắn phát xạ mà ra. Cả người hắn bốc lên sương mù màu đen dụ dị, sương mù này đen tới nổi so với bóng đêm còn muốn đen.



Ở giường bên cạnh Sói Mập cũng giật mình tỉnh lại, nhìn qua Xuân Đức nhìn thấy một màn như vậy thì nó lo lắng hỏi:



" Chủ nhân,người không sao chứ? "



" Ta không sao, một chút là ổn thôi."--- Xuân Đức khàn khàn nói.



Hắn nói thế chỉ là để an ủi Sói Mập mà thôi, còn hắn có ổn hay không thì hắn tự hiểu rõ. Nói thực là ngay bây giờ hắn cực độ thèm khát máu tươi cùng hồn phách của tu sĩ, từ khi hắn bước chân lên cao thiên thì một lực lượng vô danh ngày một thức tỉnh cùng với đó là bản tính khát máu cũng mạnh mẽ hơn, càng ngày càng mạnh hơn. Mạnh đến nổi có nhiều lúc hắn khó có thể áp chế được.



Nhưng lúc này đây không có huyết thực hắn chỉ có thể cắn răng chịu đựng, trong lòng hắn thầm mắng.



" Mẹ kiếp sao lại khó chịu thế này, chẳng lẽ không thể dùng phương thức ăn uống để bù đắp lại sao mà chỉ có thể trực tiếp hấp thụ sinh mệnh cùng sinh hồn thì mới làm vơi đi nổi thèm khát của ta."



Ánh mắt Xuân Đức lúc này lóe lên từng tia khát máu, cùng lúc này ở bên trong nhẫn chứa đồ Quỷ Kiếm cũng rung lên từng hồi. Một luồng lực lượng kêu gọi truyền từ bên trong nhẫn chứa đồ đến bên trong tâm thần của Xuân Đức, cảm nhận được sự kêu gọi Xuân Đức liền dùng hồn niệm nhìn qua nhẫn chứa đồ.



Thấy ở bên trong nhẫn chứa đồ Quỷ Kiếm đang rung rung như muốn đi ra ngoài thì hắn không khỏi kinh ngạc, Quỷ Kiếm bây giờ không có khí linh vậy mà vẫn có linh tính như vậy quả thực rất khó tin.



Ma xui quỷ khiến thế nào mà lúc này Xuân Đức lại mang Quỷ Kiếm đi ra cầm ở trên tay. Ngay khi Quỷ Kiếm nằm ở trong tay thì hắn cảm thấy sự khát máu cuồng bạo của mình đang bị Quỷ Kiếm cắn nuốt đi từng ít một. Nhưng rất nhanh Xuân Đức liền nhận thấy điểm gì đó không đúng.
" Vậy khi nào đi vậy? "--- Xuân Đức hỏi.



" A. Việc này sao, muội cũng không biết nữa á. Còn phải xem bên mấy gia tộc khác nhưng muộn nhất cũng chỉ đến giữa trưa là cùng."--- Nhạn Tuyết suy đoán.



Xuân Đức nghe thế thì " Ồ " lên, hắn cười nói:



" Vậy thời gian vẫn còn sớm mà, hay muội tranh thủ nấu thêm cái gì cho ca ăn đi, đói muốn chết."



Nhạn Tuyết nghe vậy liền trợn to đôi mắt xinh đẹp của mình lên, nàng nhìn Xuân Đức như nhìn quái vật vậy.



" Ca vẫn còn ăn chưa no sao, kiếp này ca sẽ không phải là quỷ chết đói đầu thai chứ? "



Xuân Đức vuốt cằm suy đoán.



" Theo ca thấy thì hẳn mấy kiếp trước cũng đều không được ăn nó nên đến kiếp này phải ăn bù ấy mà. Ha ha. Như vậy muội có chịu đi làm thêm đồ ăn cho ca không để còn biết đường."



Nhạn Tuyết lườm hắn một cái nói:



" Có muốn cũng không làm được, nguyên liệu nấu ăn của cả tháng đều bị ca cùng sủng vật của ca ăn hết rồi. Bây giờ muội đang lo trưa này những người ở lại ăn cái gì đây nè."



" Ấy, sẽ không nghiêm trọng vậy chứ."--- Xuân Đức lau lau mồ hôi.