Cân Cả Thiên Hạ
Chương 787 :
Ngày đăng: 17:49 30/04/20
Quả nhiên, khi Khổ Đức Nạp vừa dứt lời thì cửu muội hắn đã không nói không rằng rút kiếm ra đâm cho hắn một kiếm. Một kiếm này nhằm thẳng vào trái tim hắn. Hắn có thể đơn giản nhìn thấy đường kiếm nhưng thân thể lại vô lực né tránh.
Phúc..
Thanh kiếm nhẹ nhàng xuyên phá lớp giáp mền bên ngoài của hắn, đâm vào trong lồng ngực của hắn một đoạn, máu tươi cuồng phun, nhuộm đỏ cả y phục. Có điều thanh kiếm kia vẫn chưa có đâm vào tim hắn, nhưng chỉ cần nhích thêm vài phân thì...
Nhưng vào ngay lúc này đột biến phát sinh, một thân ảnh quỷ dị xuất hiện phía sau cửu muội của hắn, bàn tay người kia hóa thành trảo bắt lấy cái cổ trắng ngần của cửu muội hắn, đơn giản khống chế lấy nàng ta. Đồng thời lúc đó một thanh âm lạnh lẽo vang lên.
" Không muốn chết thì đừng làm ra cái gì ngu ngốc."
Cảm nhận được sát ý như thực chất từ đối phương, cô gái áo trắng ngay lập tức buông kiếm ra. Thanh kiếm rơi trên mặt đất phát ra âm thanh " leng keng."
Cùng lúc này những người khác mới phản ứng lại, đang vây xung quanh Khổ Đức Nạp 4 người đồng thời đều đưa ánh mắt nhìn về phía này, thấy tiểu thư của các nàng bị khống chế thì không một ai dám vọng động.
Nhưng khi nhìn rõ người đang khống chế tiểu thư của bọn họ là ai thì cả đám không khỏi ngạc nhiên bật thốt lên.
" Tôn Vân, tại sao lại là ngươi? "
Bọn họ làm sao có thể không ngạc nhiên, một phế vật trong truyền thuyết vậy có thể trước con mắt bọn họ khống chế tiểu thư. Ngày hôm nay bọn họ quả thực gặp đủ chuyện tà môn, giống như tên bị tiểu thư vừa đâm một kiếm kia bản lĩnh gì cũng không có duy có chạy trốn quả thực nhất lưu, mấy người bọn họ đều có tu vi Thần Quân Tiên Cảnh vậy mà để cho một tên chưa vào Bất Diệt Tiên Cảnh chạy trốn.
Đến lúc này lại xuất hiện một tên Tôn Vân. Việc này làm cho bọn họ đánh mất lòng tin vào chính bản thân mình.
Cô gái áo trắng khi nghe thiếp thân thị vệ gọi tên người đang khống chế mình thì cũng ngạc nhiên không kém. Sắc mặt nàng biến hóa mấy lần, dường như là đang cân nhắc xem người này vì sao lại xuất hiện ở đây.
Được cứu sống lúc này đây Khổ Đức Nạp mới dám thở ra một hơi, hắn nhìn về phía Xuân Đức cười khổ.
" Vô Tà huynh, may nhờ có huynh đến kịp bằng không ta bị tiểu nha đầu này làm thịt rồi."
Thời gian thấm thoát đi qua, hôm nay đã là ngày thứ ba kể từ khi hắn mang Khổ Đức Nạp tới nơi này.
Ở bên trong một cái động phủ nằm sâu bên trong núi đá. Nơi đây tối tăm mù mịt không thấy ánh sáng, mọi thứ lúc nào cũng ẩm ướt.
Xuân Đức lúc này vẫn đang luyện tập điều khiển bổn nguyên lực lượng, xung quanh cơ thể hắn lúc này là sương mù màu đỏ tà dị. Thi thoảng từ bên trong làn sương mù màu đen kia lại phát ra những tiếng gào rú thê lương.
Ở cách đó không xa là Khổ Đức Nạp cùng 5 người khác.
Một ngày này sau khi kết thúc trị thương Khổ Đức Nạp liền mở mắt ra nhìn về phía Xuân Đức đối diện nói:
" Vô Tà huynh có thể lên đường."
Lúc này đây Xuân Đức đang tu luyện cũng ngừng lại rồi từ từ mở mắt ra, đôi mắt hắn xẹt qua từng tia u lam rợn người. Hắn nhìn Khổ Đức Nạp không mặn không nhạt đáp lời:
" Đã vậy thì chúng ta cũng nên lên đường."
Nói xong thì hắn liền đứng dậy đi ra bên ngoài, Khổ Đức Nạp lúc này cũng đứng dậy bước ra bên ngoài đi theo Xuân Đức, nhìn hai người đã rời đi. Bên trong nơi này chỉ còn 5 người, lúc này đây một thiếu phụ nhìn Cửu Công Chúa hỏi:
" Tiểu thư bây giờ chúng ta phải làm thế nào? "
Cửu Công Chúa răng ngà khẽ cắn nói:
" Còn biết làm sao, phải nghe theo lời người kia thôi, cái mạng nhỏ của chúng ta đều nằm trong tay người đó cả. "
Mấy người khác nghe vậy thì đều trầm mặc, sau đó cả 5 người cùng nhau đi ra bên ngoài.