Cân Cả Thiên Hạ
Chương 791 : Ăn một cái mệt vào người-1
Ngày đăng: 17:49 30/04/20
Xuân Đức lúc này quả thực có phần dọa người,toàn thân bao trùm bên trong sương mù màu đen, hai mắt hắn lúc này phát ra những tia lam mang tà dị, nhất là thanh kiếm hắn đang cầm trên tay mới khiến người ta cảm thấy đáng sợ nhất, con mắt của Quỷ Kiếm lúc này mở ra phát ra kim quang nhiếp nhân tâm, vô số xúc tua bám trên thanh kiếm thi thoảng ngóc đầu lên.
Ánh mắt hắn nhìn qua người nào thì người đó không tự chủ lui về phía sau mấy bước. Ngay cả Khổ Đức Nạp luôn luôn bình tĩnh lúc này đây khi thấy bộ dạng này của Xuân Đức cũng phải hiện lên thần sắc kinh sợ.
Sau khi Xuân Đức giết chết hai người kia không lâu thì đám hóa huyết điệp lại một lần nữa buổi tới, đi trước nhất vẫn là con hóa huyết điệp biến dị có một cái đầu nữ nhân.
Lúc này đây nó vừa xuất hiện thì Xuân Đức đang lập tức tấn công, thân ảnh hắn biến mất trong chớp mắt, ngay sau đó liền xuất hiện trên đầu con quái vật bươm bướm kia, tiếp theo đó hắn toàn lực đâm xuống một kiếm.
Con hóa huyết điệp biến dị kia vốn nghĩ rằng Xuân Đức sẽ bỏ chạy như mọi lần nên nó lúc này có phần bất cẩn. Nhưng khi thấy Xuân Đức tấn công thì nó vẫn làm ra được động tác phòng thủ.
Xung quanh nó bụi phấn màu đỏ phun ra, cùng với đó là một tầng ánh sáng huyết sắc hiện lên bảo vệ xung quanh lấy cơ thể nó.
Phập...
Có điều mọi phòng ngự của nó hoàn toàn vô dụng, bụi phấn màu đỏ thì bị sương mù màu đen xung quanh cơ thể Xuân Đức đồng hóa, còn tầng ánh sáng bảo vệ nó thì bị Quỷ Kiếm đơn xuyên phá.
Một kiếm xiên thẳng qua đầu con quái vật, xiên từ phía sau ót xiên thẳng qua mồm.
Cứ nghĩ con quái vật này sẽ chết, ai ngờ nó lại một lần nữa phân ra thành mấy chục con quái điệp to lớn.
Xuân Đức lúc này cười lạnh nói:
Nhìn tràng cảnh chín con rồng ngang dọc bầu trời thì bọn họ có chút không tin vào mắt mình, rồng thì bọn họ gặp nhiều nhưng mà loài mang trên mình khí tức viễn cổ bá chủ thế này thì từ lúc sinh ra đến giờ bọn họ mới nhìn thấy lần đầu.
Trong lúc bọn họ ngẩn người thì biển quái điệp đã bị chín con rồng cùng Xuân Đức giết gần hết, chỉ còn chưa đến một thành là chạy trốn được.
Giải quyết xong đám quái điệp thì Xuân Đức liền đi tới trước mặt ba người này, đánh ngất đi cả ba người. Sau đó hắn liền mang ba người này rời đi, tìm một nơi an toàn để ẩn nấp.
Chín con rồng tán ra xung quanh, bọn nó có nhiệm vụ dọn dẹp hết chướng ngại vật trên đường. Không qua bao lâu thì hắn cũng đã tìm được một nơi khá là an toàn, sau khi bố trí một vài đại trân che giấu thì hắn mới nhẹ thở ra một hơi.
Phong ấn lại tu vi của ba người Hồ Nhất Khôn sau đó ném cả ba vào một góc, tiếp theo hắn lại gọi ra Sói Mập làm nhiệm vụ canh gác.
" Canh giữ ở đây, ta cần phải nghĩ ngơi. Ba người này nếu có ai làm điều gì khác thường thì giết chết ngay lập tức."
Sói Mập gật đầu:
" Vâng. Chủ nhân an tâm."
Xoa đầu sói mập một cái rồi hắn mới vào bên trong kiếm một nơi sạch đẹp nằm xuống, sau khi nằm xuống thì hắn liền triệu hồi chín con độc long quay về. Ngay lập tức chín con độc long từ bên trên bầu trời hóa thành chín đạo ánh sáng bay về cơ thể hắn.
Khi chín đạo ánh sáng nhập thể thì hắn cảm nhận được một trận suy yếu chưa từng có, hắn ngay lập tức mất đi tri giác, lâm vào mê man.