Cân Cả Thiên Hạ
Chương 794 : Gặp người anh em cùng cha khác bà ngoại
Ngày đăng: 17:49 30/04/20
***
Sau khi thu dọn xong tất cả những chiến lợi phẩm thì hắn lại bình thản nói:
" Tiếp tục đi thôi."
Ba người khác bây giờ cũng không còn quá kinh ngạc như ngày đầu nữa, bây giờ bọn họ chỉ biết lặng thinh mà đi tiếp. Còn về phần ai chết thì không còn khiến bọn họ quan tâm nữa rồi. Những ngày này người chết dưới tay đội ngũ bọn họ không dưới vài vạn người, trên cơ bản là ai gặp bọn họ đều phải chết. Trừ khi đội trưởng của bọn họ không có hứng thú thì người đó mới sống.
Tiếp theo Khổ Đức Nạp lại sử dụng phương pháp đặc thù tìm tới nơi cất giấu bảo vật. Mọi người lại theo phía sau.
.....
Vài canh giờ sau.
Lúc này đây Khổ Đức Nạp dẫn mọi người đi tới cửa vào một cái cung điện. Ở trước cửa vào của cái cung điện lúc này đang có một nhóm khá đông tu sĩ, những người này không có đi vào bên trong mà lại đứng ở trước cửa không cho ai đi vào bên trong. Đuổi tất cả những người đến gần.
Xuân Đức vừa tới nơi cũng không có đi chào hỏi những người này mà ra lệnh:
"Giết những kẻ này đi."
Nữ nhân có tu vi Thần Quân Tiên Cảnh nhận được mệnh lệnh của Xuân Đức thì ngay lập tức thi triển ra thần thông dịch chuyển tức thời tới gần những kẻ đang ở trước cửa cung điện sau đo liên tục thi triển ra tiên thuật sát chiêu.
Xa xa chỉ nhìn thấy một vệt ánh sáng đi qua thì những kẻ đang đứng trước cửa cung điện liền nằm xuống cả đám rồi, tên nào tên nấy cũng bị một kiếm chặt đầu.
Cứ như vậy cả bốn người lại nghênh ngang bước vào bên trong cung điện bằng đường cửa chính.
Khi đi vào trên đường thì bọn họ cũng có gặp được một số lớn tu sĩ cấp cao, tên nào tên nấy đều là Thiên Quân Tiên Cảnh cả rồi. Nhưng đứng trước Thần Quân Tiên Cảnh 5 tầng Ám Nô thì bọn họ không kịp kêu một tiếng thì liền đi vào cõi âm dương rồi.
" Ngươi đây cũng quá rãnh việc đi chứ, tiên thạch lại còn cẩn thận sắp xếp vào trong từng cái rương nhỏ như vậy nữa."
Lúc này đây ở phía Khổ Đức Nạp lại có chút ấp úng nói:
" Đại nhân, nơi này hình như không phải là nơi cất giấu tiên bảo. Thời gian đã rất lâu nên..."
Nghe vậy thì Xuân Đức liền quay lại dùng đôi mắt lạnh tanh nhìn Khổ Đức Nạp, Khổ Đức Nạp thấy sát ý không hề che giấu của Xuân Đức nói nói:
" Đại nhân nghe tiểu nhân giải thích, tiên bảo hắn là được giấu tại đâu đó gần nơi đây mà thôi, trước kia tiểu nhân bố trí bảo tàng có thể đi thông với nhau."
Xuân Đức hừ lạnh nói:
" Tốt nhất là ngươi nên nhớ lại đi, bằng không thì về sau cũng không cần nhớ lại làm gì."
Khổ Đức Nạp nào dám nói không, hắn vâng vâng dạ dạ sau đó liền không nó gì thêm. Hắn lấy ra từ bên trong ngực một quyển sách nhỏ bắt đầu lật xem. Còn về phần Xuân Đức thì hắn tranh thủ gom những thứ ở nơi đây.
Ngay khi hắn còn chưa có thu hết những thứ nơi đây vào trong thì bất ngờ một cái cánh cửa đi thông tới nơi đây bị mở ra.
Cùng lúc đó một nhóm người đi vào bên trong này. Xuân Đức lúc này cũng theo bản năng nhìn lên, sau khi hắn nhìn qua thì phát hiện những người này đều mặc áo của Tôn Gia. Đi đầu là một thanh niên anh tuấn, khí chất bất phàm.
Lúc này những người kia nhìn thấy Xuân Đức cùng ba người kia thì cũng kinh ngạc không kém, không ít người buột miệng hô lớn:
" Tôn Vân, Cửu Công Chúa."
[T/G: Hôm nay chỉ có 2 chương. Thấy hoa mắt rồi, mình đi ngủ đây. Chúc mọi người một buổi tối vui vẻ nhé.]