Cân Cả Thiên Hạ
Chương 811 : Lạc Đường
Ngày đăng: 17:50 30/04/20
Chậm hơn một nhịp, nhìn cánh cửa đã biến mất thì hắn có chút phiền muộn. Nhưng hắn cũng không có bỏ cuộc mà lại dùng tốc độ thật nhanh vòng qua bên nam nhân.
Sau vài cái hô hấp thì hắn đã xuất hiện bên phía dành cho nam nhân nhưng mà nơi đây cũng vậy, đám thanh niên tuấn kiệt đã không còn một ai, khắp nơi là một mảnh vắng lặng. Nhìn thấy một màn như vậy hắn càng thêm buồn phiền.
Đúng lúc này, một đống đan được hắn vừa nuốt vào chưa kịp luyện hóa bắt đầu tác oai tác quái trong bụng của hắn, một cơn đau quặn khiến cho hắn nhăn mày lại. Lúc này đây hắn không thể làm gì khác ngoài việc ngồi xuống từ từ luyện hóa đống đan dược kia.
......
Một giờ sau...
Sau một giờ chuyên tâm luyện hóa thì hắn cũng đã luyện hóa xong. Bổn nguyên lực cũng đã khôi phục hơn phân nửa, pháp nguyên thì 8 thành.
Kiểm tra thân thể một chút, thấy không có vấn đề gì thì hắn liền đứng dậy. Đưa mắt nhìn xung quanh thấy đâu đâu cũng là vách đá được bao phủ cấm chế dày đặc thì hắn không khỏi thở dài. Hắn cảm thấy bất lực thật sự. Tuy chỉ là một ít cấm chế đơn giản nhưng cũng đừng coi thường, nếu đồng bộ cấm chế nơi đây mà kích hoạt thì hắn cũng chỉ có thể nằm yên đợi chết.
Nhưng mà không thử một lần hắn có chút không cam lòng, đi sang bên của nữ nhân lúc trước,lấy ra Quỷ Kiếm hắn nhắm ngay vào vị trí nơi cánh cổng lúc trước biến mất chém xuống nhất kiếm.
Kiếm quang màu đen to lớn mang theo khí thế không gì cản nổi đánh lên vách đá. Ngay khi kiếm quang kia sắp chạm lên vách đá thì một loạt phù văn sáng lên, ngay lập tức một cái trận pháp có hình một con rùa khổng lồ hiện lên.
Kiếm quang to lớn bổ lên con rùa hư ảnh kia thì phát ra tiếng nổ " ầm ầm", ngay sau đó thì tất cả kiếm quang đều biến mất.
Cùng lúc này con rùa do trận pháp cấu thành nhìn về phía Xuân Đức, ánh mắt nó hiện lên một tia hung ác sau đó há miệng.
" Phụt "
Quyết không để chịu khổ một mình, hắn lúc này liền gọi ra đám người Tôn Khánh Nguyên, Cửu Công Chúa, Mộng Hồng Trần. Khổ Đức Nạp cùng với một người tùy tùng của Cửu Công Chúa đến giờ hắn còn chưa biết tên.
Vừa xuất hiện bên ngoài, nhìn thấy Xuân Đức thì những người này liền cung kính chào:
" Xin chào đại nhân."
Nhìn 5 người hắn khẽ gật đầu sau đó nói:
" Trong các ngươi có ai mang theo bảo vật gì có thể xác định vị trí chúng ta đang tại không? "
" Có." Hắn vừa dứt lời thì Tôn Khánh Nguyên cùng Khổ Đức Nạp đồng thời lên tiếng, hai người nhìn nhau một cái sau đó vẫn là Tôn Khánh Nguyên tiến lên một bước nói:
" Đại nhân, việc này hay để thuộc hạ lo, thuộc hạ có cách xác định vị trí của chúng ta đang đứng."
Nhìn biểu hiện như hiến vật quý của Tôn Khánh Nguyên hắn vẫn chỉ là khẽ gật đầu.
" Vậy việc này giao cho ngươi làm. Làm tốt thì ta cũng sẽ không có để ngươi chịu thiệt. Thời gian này các ngươi ở bên trong thế giới của ta hẳn cũng là cảm nhận được chỗ tốt rồi đi. Sau này nếu làm tốt ta cũng có thể để các ngươi vào bên trong tu luyện vài ngày."
Những người khác nào dám có ý kiến gì, tất cả lại một lần nữa cung kính nói:
" Rõ thưa đại nhân."