Cân Cả Thiên Hạ

Chương 843 : Địa kiếp ba vạn năm một lần

Ngày đăng: 17:50 30/04/20


- --o0o---



Ngay khi hắn vừa chạy ra ngoài thì nguyên cả cái không gian ở bên dưới kia liền sụp đổ. Đảo mắt nhìn lướt qua một cái hắn liền nhìn thấy khắp nơi đây là một cảnh giống nhau, mặt đất thì bị nứt toác, vô số âm quỷ theo những khe nứt kia bò ra bên ngoài. Tiếng gào rú của đám " âm quỷ " vang vọng cả núi rừng nơi đây.



Sau khi dừng lại quan sát gần 10 giây thì hắn lại một lần nữa lấy tốc độ kinh người hướng về phía cửa rừng chạy đi, tuy không thể dịch chuyển tức thời nhưng cự ly vài ngàn dặm đối với hắn không đáng là bao.



Không qua vài cái hô hấp thì hắn một lần nữa đã xuất hiện tại lối vào khu rừng, nơi này cũng không còn tu sĩ nào ở nơi đây nữa cả, nói đúng ra là bọn họ chết sạch rồi, trên mặt đất chỉ còn lại từ bộ xương trắng hếu mà thôi như vậy là biết đám " âm quỷ " này kinh khủng đến bậc nào.



Cảm ứng một tia hồn niệm hắn để lại trên người cô gái dẫn đường, ngay lập tức hắn liền biết nàng ta ở đâu.



Tiếp sau đó hắn liền hóa thành một luồng ánh sáng bay vụt đi, chỉ chớp mắt sau hắn đã thấy được nữ nhân kia, nàng ta lúc này đang ở bên trong một cái lồng ánh sáng, nhờ cái lồng ánh sáng kia mà nàng ta mới còn sống tới bây giờ, ở xung quanh nàng ta lúc này đã hình thành quỷ đàn bao lấy.



Khẽ vung tay lên một bàn tay to lớn hình thành từ thiên địa tiên khí hiện ra, cánh tay hắn hạ xuống lập tức bàn tay to lớn kia đập thẳng xuống nơi mà nữ nhân kia đang bị đàn quỷ vật bao vây.



" Rầm rầm rầm..."



Một loạt tiếng nổ lớn vang lên, đám quỷ vật đám bao lấy nữ nhân kia ngay lập tức hôi phi yên diệt. Những cái khe sâu ở phụ cận cũng bị san bằng.



Nhoáng người lên một cái hắn đã đứng bên cạnh nữ nhân kia, một tay nắm lấy nàng ta rồi theo đường đi lúc trước phản hồi lại. Trên đường đi hắn nhìn thấy đâu đâu cũng là quỷ vật, quỷ vật rậm rạp chằng chịt.



Bên trong biển quỷ vật cũng có không thiếu những con có hình thể to lớn, quỷ khí um tùm, linh áp cường đại vô cùng, cá biệt có vài con đến ngay cả Xuân Đức vừa nhìn thấy cũng chỉ có thể đi đường vòng.



.....
.......



Không có tồn tại nào có thể uy hiếp đến tính mạng của hắn nên trên đường đi Xuân Đức trực tiếp bay thẳng qua biển âm quỷ. Bất chấp việc đám quỷ vật cấp thấp này điên cuồng lao lên tấn công.



Sau một giờ bay toàn lực thì rốt cuộc Xuân Đức cũng đã nhìn thấy cửa ra. Ở trước cửa ra lúc này đang có rất đông tu sĩ đang xếp hàng lần lượt đi ra phía bên ngoài, một bộ pháp khác thì đang thay phiên nhau chém giết đám quỷ vật cấp thấp đang xông lên.



Hạ xuống một nơi an toàn, đảm bảo những kẻ khác không có thể nhìn thấy hắn. Nhìn cô gái Xuân Đức khẽ cười nói:



" Vẫn còn sợ hãi sao? "



Cô gái kia như con gà con bị dọa sợ, nàng ta liên tục gật gật đầu. Thấy cô nàng như vậy Xuân Đức lúc này không biết làm sao lại khẽ xoa đầu nàng rồi nói:



" Mọi việc đã ổn cũng không cần sợ. Vì để tránh cho sau này cô gặp phải điều gì đó không may ta đánh xóa đi một số ký ức của cô. Còn đây là bồi thường."



Vừa nói hắn vừa đưa cho cô gái một túi lớn đựng tiên thạch bên trong. Sau đó hắn khẽ đặt tay trán của cô gái bắt đầu tẩy đi một số ký ức.



Quá trình này rất nhanh, chỉ trong chớp mắt liền đã xong Làm xong những việc này hắn lại dặn cô gái thêm một câu:



" Trở về nhớ nghiên cứu nhiều về nơi này, lúc nào cảm thấy bản thân đã am hiểu nơi đây thì tới gặp Cửu Gia, Cửu Công Chúa. "



Nói xong thì hắn liền biến mất khỏi nơi đây, thoáng cái đã không thấy tung tích nơi đâu.