Cân Cả Thiên Hạ

Chương 847 : Cuộc sống nghiệt ngã

Ngày đăng: 17:50 30/04/20


- --o0o---



Sau khi gọi ra Sói Mập để chơi với đám nhóc thì Xuân Đức mang theo Tiểu Tâm đi tìm những đứa trẻ khác. Tuy hành động của hắn cũng chẳng khác gì muối bỏ biển nhưng mà giúp được người nào thì tốt người đó.



Lúc ban đầu hắn chỉ tính là mang mấy đứa trẻ ở phụ cận gần đó về mà thôi nhưng sau này hắn liền mở rộng phạm vi tìm kiếm của bản thân. Khắp cả khu vực cả vạn dặm, tất cả những nơi mà đám trẻ lang thang có thể ở lại thì hắn đều tìm qua một lần.



Không mất thời gian bao lâu thì hắn đã gom toàn bộ đám trẻ lang thang trong khu vực cả vạn dặm đưa về một nơi. Nhưng cũng không phải đứa bé nào cũng đợi được tới lúc hắn tới, có nhiều lúc hắn tới thì những đứa trẻ kia đều đã chết sạch, tất cả đều đã biến thành thi thể lạnh ngắt nằm trong hang tối.



Có nhiều đứa thì chết lạnh trong tuyết lớn, đang bị đám dã thú ăn từng bộ phận.



Chỉ một trận tuyết lớn thế này thôi, đa phần đám trẻ lang thang đều không chịu nổi, tất cả đều chết vì lạnh biến thành mồi ăn cho đám thú hoang. Đôi khi hắn cảm thấy cuộc đời cũng thật nghiệt ngã.



....



Sau khi quay trở lại nơi lúc trước thì phía sau Xuân Đức đã không phải là vài đứa nhóc nữa mà là gần cả ngàn đứa rồi, đang lý con số này phải nhiều hơn rất nhiều nhưng đáng tiếc...



Vì để có nơi cho đám trẻ ở lại hắn không tiếc tiêu hao pháp nguyên cải tạo lại ngọn núi lúc trước, ở cao thiên vật chất cứng rắn vô cùng,vì vậy việc cải lại cả một ngọn núi cũng không phải công việc đơn giản gì.



Với sự giúp đỡ của 3 con rối vương giả thì không bao lâu nơi đây đã bị cải tạo thành một cái cung điện bằng đá mang theo phong cách cổ đại. Sau khi làm xong những thứ này thì hắn còn không quên bày bố hàng loạt trận pháp ở xung quanh.



Quay lại nhìn đám nhóc đang vây quanh Sói Mập hắn tươi cười nói:



" Vào nhà mới đi nào mấy nhóc."



Khi hắn nói câu này thì đám nhóc còn chưa hết phần kinh ngạc, cả đám đang ngây người ra như phỗng. Một lúc sau cả đám mới phản ứng lại, một đám nhóc tỳ bắt đầu hoan hô.
Làm xong mọi thứ, hắn đi ra bên ngoài nhìn Sói Mập cùng đám nhóc tỳ nói:



" Mấy đứa vào bên trong tắm qua đi, tí nữa sẽ có quần áo mới cho từng đứa. Mập mạp ngươi nhớ cẩn thận trông chừng bọn nó nghe chưa? Ta đi đây một lát sẽ quay lại."



Nói xong thì hắn liền cũng liền tiêu thất vô ảnh vô tung, nhìn thấy chủ nhân đã đi đâu mất dạng thì Sói Mập lúc này hiển nhiên lên nắm quyền, cầm đầu một đám nhóc.



" Nghe gì chưa, bây giờ ai cũng phải đi tắm, ai không tắm buổi tối sẽ không cho ăn cơm, nghe chưa? "



Tiểu Tâm ở bên cạnh nghe vậy thì cười hì hì nói:



" Lúc trước đại ca ca sắp rời đi đâu có nói như vậy đâu, Tiểu Tâm chỉ nghe rằng đại ca ca nói sẽ có thêm quần áo mới thôi."



Bị một tiểu nha đầu(bé con) bắt bẻ Sói Mập liền đe dọa nói:



" Không có chủ nhân ở đây thì Kim Gia là lớn nhất, tất cả phải nghe lời ta. Nếu không nghe lời thì gừ gừ."



Sói Mập lúc này làm bộ dạng nanh ác hù dọa đám nhóc tỳ, Tiểu Tâm thấy vậy thì ôm lấy nó làm bộ dạng sợ hãi nói:



" Đáng sợ quá đi, đáng sợ quá đi. Nhưng mà không có sợ đâu. Hì hì."



Sau khi vui đùa mấy phút thì đám nhóc vẫn ngoan ngoãn nghe lời đi tới bể tắm, cởi hết mấy thứ rẻ lau trên người ra tiếp theo đó cả đám nhóc liền nhảy vào bên trong bể tắm. Bể tắm vô cùng lớn, vạn người tắm cùng lúc còn được chứ đừng nói chỉ có chưa đến ngàn đứa bé.



[ T/G: Cuộc đời nhiều thứ nghiệt ngã, càng tìm hiểu nhiều càng thấy đau các bạn à. Thôi tác đi ngủ sớm ngày mai lại tiếp tục. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nhé.]