Cân Cả Thiên Hạ

Chương 83 : Chiến đấu thảm liệt(1)

Ngày đăng: 17:40 30/04/20


Nghe Lãnh Băng hỏi, Vũ Y nhìn như một con quỷ khát máu, cả người đều là sát khí vờn quanh, nhìn lâu vào nàng một chút thì thấy đầu váng mắt hoa, Vũ Y dùng cái giọng lạnh như hàn băng vạn kiếp đáp 2 chữ:



" Tử Chiến"



Nói xong nàng nhìn về phương chỗ Xuân Đức, nàng biết nhìn thấy quái vật nơi này tuy nhiều nhưng cũng chỉ là phần lẻ của số quái vật thôi, chính yếu là chỗ Xuân Đức chiến đấu. Mọi người cùng nhìn theo nàng, thấy xa xa một vùng trời đen rộng lớn từ bên trong nghe được rất nhiều âm thanh hỗn tạp làm mọi người càng nghe thì da trâu da bò nổi hết lên.



Mọi người nghỉ ngơi không qua bao lâu thì lại có cả ngàn con quái vật bị thương nghiêm trọng lao ra khu vực đen kịt kia, xốc lại tinh thần, mọi người lại cầm binh khí giết đi lên, trong trận chiến người mệt nhất phải nói tới Thiên Tuyết, phải dùng trị liệu liên tục khiến nàng sắc mặt y như cục bột, nàng không đi được nữa mà phải ngồi tại chỗ chữa thương cho người khác.



Chiến đấu vẫn tiếp tục...



....



.....



....



Mười ngày sau nhân vật chính cũng đã xuất hiện, mấy chục con Tạo Hóa Cảnh cũng đã ra mặt, Xuân Đức do không phản ứng kịp mà suyết nữa thì đi, may có hệ thống cứu 1 mạng.



Vừa thi pháp, vừa chữa thương, vừa hit vừa run, Xuân Đức bị đau đến kêu oa oa:



" Úi cha mạ ơi, đau chết đi mất, má nó mấy con quái chết tiệt, một kích vừa rồi tí nữa thì đi luôn"



Hệ thống đạo:



" Đã nói từ đầu mà không nghe, giờ thì biết đau là gì chưa con, thôi bây giờ khuyên ngươi nên cứ thế này mà đánh, từ từ mài chết bọn nó, chính diện đụng độ thì ngươi thua là cái chắc".




" Nhân loại ngươi rất mạnh, chúng ta bây giờ không đánh lại được ngươi, ngày sau tất sát ngươi "



Nói đe dọa xong một câu hắn quay đầu lại tính na di chạy chốn, 2 con quái bên cạnh cũng vậy.



Xuân Đức tuy hơi ngạc nhiên bọn này làm sao từ điên cuồng trở nên có lý trí, nhưng hắn cũng chả quan tâm làm cái mẹ gì cả, hắn cũng không cười thấy mấy con quái định bỏ chạy hắn dùng 120% sức mạnh mà điên cuồng công kích, hắn chửi lớn:



" Con bà nhà mày, nữa tháng quần công ta bây giờ lại muốn đi, quái vật khi nào có đặc quyền như vậy, không ăn thịt, nấu cháo bọn ngươi ta thề không làm nam nhân"



Mấy con quái thấy hắn điên cuồng như vậy, mặc kệ huyết từ trên người chảy xuống như mưa vẫn điên cuồng tấn công bọn nó thì cảm thấy sợ hãi.... Con quái Cao Giai thét lớn:



" Tách ra 3 hướng mà chạy, nhớ mùi vị và khí tức của hắn, khi nào sức mạnh khôi phục thì tìm người này báo thù, bây giờ không phải lúc liều mạng"



Nghe xong lời này 3 con quái tách nhau ra mà chạy, tốc độ dù bị giảm 20% nhưng vẫn nhanh lắm. Xuân Đức thấy vậy thì đuổi theo con quái có tu vi cao nhất, bình thường hắn sẽ chọn mấy quả hồng mềm mà nắn nhưng hôm nay khác, hắn là người đặc biệt thù dai, vết thương trên người hắn đa phần là do con này tạo ra.



Thoát khỏi sự cuồng bạo mấy con quái vật này sức mạnh và phòng ngự cũng giảm nhiều, dính một đòn có khi đi cả 5 triệu hp, qua 3 lượt công kích con quái cao giai phòng ngự hết nỗi, nó gắng ăn một kích rồi không biết dùng cái gì mà toàn thân đỏ đậm tốc độ tăng cao,cố gắng bỏ chạy thật nhanh,



Xuân Đức cười lên hô hố mang theo đầy vẻ điên cuồng:



" Chạy đi con, xem mày chạy đi nơi nào, mẹ mày, không thù không oán tự dưng vây công bố, bây giờ mày chạy đi đâu, chạy vào chum con à" hắn tuy nói vậy nhưng hắn cũng tự biết hắn à, cơ năng của cơ thể đã giảm mạnh nếu không giải quyết được con này có khi hắn chết trước.



Một đòn lại một đòn lên người con quái vật, không biết con quái vật thi chuyển bí pháp gì mà đánh nó bây giờ còn có mấy trăm ngàn hp, 2 bên đều kiệt sức nên tốc độ cũng không nhanh....



Sau cả canh giờ, đánh ra ngoài ngàn dặm thì con quái vật kia cũng chết nhăn răng, há lợi, rớt xương sườn.