Cân Cả Thiên Hạ
Chương 864 : Mang Nhạn Tuyết Rời Đi
Ngày đăng: 17:50 30/04/20
Nguyên đêm hôm đó hai huynh muội nói chuyện với nhau cho tới tận sáng ngày hôm sau. Ngay khi trời gần sáng thì Nhạn Tuyết hỏi:
" Huynh nghĩ rằng muội có nên tới nơi kia trước để tập làm quen với đám tiểu hài tử nơi không? Muội sợ bọn nhỏ không thích muội."
Suy nghĩ một chút hắn vẫn là khẽ gật đầu nói:
" Như vậy cũng được, dù sao muội bây giờ ở tại gia tộc cũng không an toàn cho lắm. Huynh cảm thấy sắp có cái gì đó xảy ra, muội tránh đi một thời gian cũng không phải là cái gì không tốt. Bây giờ huynh có thể mang muội rời đi một cách bí mật không người nào biết.
Nhưng mà muội rời đi mà không nói trước liệu có xảy ra vấn đề gì không? "
Nghe ca ca nói có thể mang bản thân rời đi mà không bị người nào phát hiện thì Nhạn Tuyết liền mở to đôi mắt dễ thương, nàng có chút hoài nghi nói:
" Huynh thật có thể làm được thật sao. Làm sao muội cảm thấy huynh đang nói dối vậy nè."
Bị nói là ba xạo thì Xuân Đức liền ngồi dậy cốc vào đầu của Nhạn Tuyết một cái.
" Á đau."
Ngay lập tức Nhạn Tuyết liền la lên, Xuân Đức nhìn thấy con bé này vậy mà lại bắt đầu dưng dưng nước mắt như muốn khóc tới nơi thì vội xin lỗi nói:
" Đau không, huynh lỡ tay. Xoa xoa cho bớt đau."
Hắn lúc này cũng dùng tay xoa xoa chỗ vừa cốc Nhạn Tuyết, vừa xoa hắn vừa giải thích:
" Ai bảo muội không tin huynh làm gì. Huynh nói thật mà muội không tin."
Nhạn Tuyết lúc này phồng má nói:
Khẽ gật đầu cười cười. Lại xoa xoa cái bụng mỡ của Sói Mập thêm một hồi thì hắn nói:
" Được rồi, ở lại ráng tu luyện, Lần sau tới ta sẽ mang cho mập mạp ngươi thêm vài thứ tốt. Ta đi đây."
Nhìn qua Nhạn Tuyết hắn cười ôn hòa nói:
" Muội ở đây cùng với mọi người nhé, đám trẻ (tiểu hài tử) rất đáng yêu. Ca phải về trước."
Nhạn Tuyết cũng mỉm cười :
" Muội biết rồi, ca về đi."
Cũng ôm nhẹ Nhạn Tuyết một cái sau đó Xuân Đức liền rời đi, hắn bước vào cổng không gian, ánh sáng lóe lên rồi biến mất. Nơi đây lại chỉ còn có hai người Nhạn Tuyết cùng Sói Mập.
Lúc này đây Nhạn Tuyết hướng về Sói Mập cười ôn nhu:
" Lâu ngày không thấy Tiểu Kim, ngươi dạo này tốt chứ? ""
Sói Mập lúc này cũng nhìn về phía Nhạn Tuyết, ánh mắt của nó lúc nhìn nàng cũng không có biểu hiện hung ác gì ngược lại còn có vài phần thân thiết, cũng dễ hiểu thôi. Thương ai thương cả đường đi, ghét ai ghét cả tông ti họ hàng.
Nhạn Tuyết có quan hệ tốt với Xuân Đức nên Sói Mập cũng đối tốt với nàng.
" Tiểu Kim vẫn rất tốt nhưng Tuyết Tỷ hình như không quá tốt thì phải."
Nhạn Tuyết khẽ gật đầu nhưng lúc nàng đang định nói chuyện thì liền thấy mấy cái đầu nhỏ đang thập thò sau cây cột nhìn về phía nàng.