Cân Cả Thiên Hạ

Chương 873 : Truy sát

Ngày đăng: 17:50 30/04/20


Ngay khi hai con Kim Long chạy thoát khỏi móng vuốt của Bóng Ảnh thì Xuân Đức liền hành động. Do hai con Kim Long kia chọn phương vị đào tẩu là khác nhau nên hắn chọn con gần nhất để đuổi giết.



Vì có Thất Tuyệt Vô Sinh Đại trận hạn chế cộng thêm việc phá toái không gian bên trong Bàn Long Quy Khư là vô cùng khó khăn nên hai con Kim Long kia dịch chuyển cũng không quá xa, nằm trong phạm vi ba vạn dặm đổ lại. 



Với cái khoảng cách như vậy thì khi hắn dùng Thiên Huyễn Cánh trong nháy mắt liền có thể đuổi kịp.



Hồn niệm khủng bố không tiếc tiêu hao bao trùm nguyên phương viên 10 vạn dặm đề phòng có gì không may phát sinh, ngay khi hai he hở không gian còn chưa xuất hiện mới chỉ vừa xuất hiện ba động không gian thì liền bị hắn khóa chặt.



" Vèo." 



Thân ảnh hắn biến mất, không lâu sau đó liền đứng trước một cái khe hở không gian, khi hắn vừa tới thì khe hở không gian kia cũng liền hình thành, đồng thời một thân ảnh được quang mang màu lam bao phủ bên trong nhanh chóng thoát ra bên ngoài.



Ngay khi cái thân ảnh kia vừa thoát ly khỏi vết nứt không gian thì hắn liền cầm Quỷ Kiếm vận dụng tuyệt kỹ chém mạnh xuống.



" Phập "



Đơn giản như cắt đậu hủ vậy, cả thân ảnh ở bên trong cùng với luồng sáng bảo vệ bên ngoài của người kia đơn giản bị cắt làm 2. Nạn nhân chết ngay lập tức.



" Xong một tên, tới tên tiếp theo."



Lầm bầm một câu Xuân Đức ngay lập tức đuổi theo kẻ thứ hai. Con mồi thứ 2 vừa ra bên ngoài thì liền cảm ứng được bị hồn niệm của một cường giả khóa chặt thì không khỏi thất kinh. Nữ nhân kia không tiếc hao tổn bản thân mà thi triển ra yêu thuật bá đạo.



Thanh quang bao trùm tốc độ của cao thủ vương giả Long Tộc kia trong nháy mắt tăng lên gấp 3. Vừa lóe lên một cái thì đã ở cuối chân trời.



Nhìn thấy con mồi bỏ chạy nhanh như vậy thì Xuân Đức khẽ nhíu mày, lúc này đây hắn thúc dục Thiên Huyễn Cánh sang hình thái thứ hai. Ngay lập tức từ một đôi cánh dơi màu tím Thiên Huyễn Cánh biến thành một đôi cánh bạc bằng xương phát ra quang mang xanh lam.



Tốc độ của Xuân Đức lúc này trong nháy mắt được đẩy mạnh, tốc độ nhanh hơn lúc trước vài lần. Cự ly giữa hắn và con mồi nhanh chóng thu hẹp. Có điều khoảng cách lúc ban đầu của hai người là khá xa mà tốc độ của đối phương cũng không chậm nên trong lúc nhất thời Xuân Đức cũng không có thể đơn giản đuổi kịp được đối phương.



Hắn lúc này có đôi chút phiền muộn.
Hắn lúc này có đôi chút phiền muộn.



Nhưng hắn không biết rằng, so với hắn thì nữ tử Long Tộc đang bị hắn truy sát còn phiền muộn hơn vạn phần, không những phiền muộn mà càng nhiều hơn là kinh sợ. Nàng ta có nát óc suy nghĩ cũng không nghĩ ra được vì sao tại thời điểm như thế này lại có người bỏ đá xuống giếng.



Nhìn đối phương càng ngày càng áp sát thì nữ tử này liền cắn chặt răng ngà. Ánh mắt nàng có chút không nỡ nhưng sau một cái hô hấp nàng liền làm ra quyết định.



Nàng hé miệng ra từ bên trong miệng nàng bay ra một con tiểu long màu vàng, tiểu long vừa ra ngoài thì liền lấy tốc độ nhanh đến khó thể tưởng tượng bỏ chạy, nó liên tục dịch chuyển tức thời. Sau hai cái hô hấp liền đã không thấy đâu.



Nhìn thấy một màn này thì Xuân Đức liền không có tiếp tục truy đuổi nữa, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn cái thi thể con Kim Long đang từ không trung rơi xuống phía dưới.



" Hồn độn, cũng thật quyết đoán. Thân thể nói bỏ vậy mà bỏ được. Lần này xem như ngươi may mắn."



[ Chú thích: Hồn độn là một loại bí thuật linh hồn. Lấy cái giá là từ bỏ thân thể đạt được tốc độ trong thời gian ngắn. Sau này phải quay về tu luyện lại từ đầu. Không khác gì kiểu bạn đang từ cấp 100 quay về làm tân thủ. Nếu không phải bước đường cùng thì sẽ không có người nào chọn phương pháp này.]



Tuy có đôi chút không cam lòng nhưng cũng không thể làm gì khác, sau khi thu cái xác của con Kim Long kia vào bên trong không gian giới chỉ thì hắn liền quay về.



.....



Không qua bao lâu thì hắn đã quay về nơi mà Bóng Ảnh đang tại, nhìn thấy sắc mặt có phần không vui của hắn thì Bóng Ảnh hiếu kì hỏi:



" Làm sao vậy đại ca, không thuận lợi sao? "



Khẽ gật đầu, Xuân Đức nói:



" Là ca chủ quan, để cho một tên dùng hồn độn chạy mất. "



Bóng Ảnh nghe vậy không sao cả nói:



" Chạy thì chạy thôi, đại ca cũng đâu cần không vui như vậy làm gì. Đôi khi vẫn có chút sai sót nhỏ xảy ra mà."
" Chạy thì chạy thôi, đại ca cũng đâu cần không vui như vậy làm gì. Đôi khi vẫn có chút sai sót nhỏ xảy ra mà."



" Ừ." Nhẹ gật đầu, Xuân Đức nhìn qua nơi đây không thấy bốn con âm quỷ vương thì hỏi:



" Lão nhị người ăn luôn mấy con âm quỷ vương rồi à."



Bóng Ảnh cười khà khà nói:



" Thèm quá ăn luôn rồi, lần sau sẽ để cho đại ca ngươi vài quả tim. Được rồi đệ quay về nghỉ ngơi đây, có gì lại gọi đệ."



Nói xong thì Bóng Ảnh liền hóa thành một đám khói đen sau đó tiêu tán giữa thiên địa, không còn một chút dấu vết nào.



Sau khi Bóng Ảnh đã trở về thì hắn liền hướng về phía Tôn Khánh Nguyên hắn vẩy vẩy tay. Tôn Khánh Nguyên ngay lập tức hiểu ý đi tới gần cung kính thưa:



" Mọi thứ đều được để tại bên trong thưa đại nhân."



Tôn Khánh Nguyên lúc này dâng ra một cái túi càn khôn. Xuân Đức tiếp nhận túi càn không xong thì liền cất đi, sau đó hắn thu về mấy cái thi thể của đám cường giả Long Tộc.



Nhìn qua những người khác hắn bình thản phân phó:



" Tất cả đều đã ra sức, ta sẽ có thưởng cho từng người. Bây giờ nên đi tìm một nơi nào đó ngủ đông tạm một thời gian, các ngươi ai biết nơi nào hợp lí thì dẫn đường đi."



" Cảm tạ chủ thượng." Những người khác đồng loạt lên tiếng cảm tạ.



Sau đó vẫn là Mộng Hồng Trần có kiến thức uyên bác nhất, hiểu rõ địa hình nơi này nhất đi đầu dẫn theo mọi người tìm nơi an toàn ngủ đông.



.....



Sau một thời gian phi hành thì mọi người lúc này đây đang tại trên biển, vùng biển này giáp ngay với Hoang Mạc Tử Thần. Sau khi đã chọn được một hòn đảo thích hợp thì nhóm người của Xuân Đức liền hạ xuống. 



Nhìn những người đi theo mình hắn nhẹ gật đầu nói:



" Tự tìm nơi tu luyện, hai ngày sau đến nơi ở của ta lĩnh thưởng. Nếu ai chê không muốn nhận có thể không tới. Được rồi mọi người tản ra đi, Khánh Nguyên cùng Hồng Trần theo ta."



" Rõ "-- Những người khác đều đồng thanh lên tiếng, sau đo tự tìm nơi tu luyện của bản thân.



Riêng hai người Tôn Khánh Nguyên cùng Mộng Hồng Trần thì lặng yên đi theo phía sau Xuân Đức.