Cân Cả Thiên Hạ

Chương 963 : Thời gian trôi nhanh

Ngày đăng: 17:52 30/04/20


- --o0o---



Trong khoảng thời gian gần đây thì ở bên ngoài ngoại giới càng thêm náo nhiệt. Không nói đến làn sóng truy sát Song Ma Quỷ Ảnh càng lúc càng rầm rộ hơn, chỉ tính riêng việc chiêu thu đệ tử của Thăng Tiên Tông cũng đã làm cho cả Triều Tịch Châu dậy sóng.



Có điều những việc này cũng không hề ảnh hưởng gì đến cuộc sống của mấy người Vũ Y, Bóng Ảnh, Huyết Vận cùng Sói Mập cả.



Vũ Y thời gian cách đây không lâu thì đã đột phá lên hậu kì, lần đó động tĩnh cô nàng gây nên không nhỏ thu hút vô số sự chú ý cường giả khắp nơi nhưng cũng không có ai tới nơi đây quấy rối, ngoài việc có Bóng Ảnh luôn luôn thủ hộ bên cạnh thì công lao của vị lão tổ Lam Gia là không hề nhỏ.



Sau ngày hôm đó thì khắp nơi đều biết tại bên trong Long Tộc đang có vài cường giả thần bí, bọn người kia bắt đầu suy đoán thân phận của các cường giả thần bí kia, có nhiều người cũng liên tưởng cường giả thần bí kia có liên quan đến Song Ma Quỷ Ảnh.



Nhưng ngay vào lúc có mấy lời đồn kia thì lão tổ của Lam Gia chính thức tuyên bố rằng những cường giả này là người của Lam Gia đi theo tới nơi đây, từ đó cũng không có lời đồn này nọ nữa.



.......



Trong thời gian này thì lão tổ của Làm Gia cũng đi tới trang viên của nhóm người Xuân Đức vài lần, ngoại trừ nói chuyện với nhau ra thì lão ta cũng có nhờ Bóng Ảnh cùng Vũ Y giúp tìm kiếm đứa cháu gái Lam Nguyệt của lão.



Lúc này đây bên trong một gian phòng xa hoa, hai người Bóng Ảnh cùng Vũ Y đang nói chuyện với nhau.



" Lão đầu kia nói cháu gái của lão bị thần bí nhất bắt đi, người đó sẽ không phải là ngươi chứ? "--- Vũ Y lúc này có chút hồ nghi nhìn Bóng Ảnh.



Bóng Ảnh ngay lập tức lắc đầu nói:



" Không phải ta, cháu gái của lão đâu biết luyện khí ta bắt về làm gì, với ta cũng đã nhìn qua cô bé kia một lần làm sao có thể bắt nhầm được chứ. Ta bắt người đều là kẻ có tạo nghệ luyện khí cao sâu. Theo ta thấy hẳn là cháu gái của lão ta theo tình lang bỏ trốn rồi."




Trong nửa năm này làn sóng săn giết Song Ma Quỷ Ảnh cũng dần yên lặng xuống, do không một ai có thêm bất kì manh mối gì về Song Ma Quỷ Ảnh nữa, thêm vào đó ở bên trong Bàn Long Quy Khư cũng không có ai từng một lần chạm mặt Song ma Quỷ Ảnh nên mọi người đều có chung một suy nghĩ, Song Ma Quỷ Ảnh đã lén bỏ chạy ra khỏi Bàn Long Quy Khư, bây giờ đã cao chạy xa bay rồi.



Cũng trong nửa năm này thì việc tuyển nhận đệ tử của Thăng Tiên Tông cũng đã hoàn thành, tại khu vực của xung quanh Bàn Long Quy Khư cũng đã có 120 người may mắn trở thành đệ tử của Thăng Tiên Tông. 120 người lựa chọn ra từ bên trong biển người thì biết mức độ cạnh tranh ác liệt đến mức nào rồi.



Còn về phần vụ việc các vị trưởng lão của Thăng Tiên Tông sau khi tiến vào bên trong hung đại biến mất thì những người khác đều đưa ra một cái kết luận. Bọn họ không may gặp phải thứ kinh khủng gì đó bên trong hung địa. Còn về phần điều tra chi tiết thì chẳng ai ngu mà đi làm công việc nguy hiểm như vậy cả.



Ngày hôm nay lão tổ Lam Gia lại một lần nữa đi tới trang viên của Xuân Đức.



Lúc này đây đang ngồi trong phòng uống trà,lão tổ Lam Gia nhìn Bóng Ảnh cười nói:



" Mọi việc ở nơi đây đều đã được giải quyết, sáng ngày mai lão ca cùng với những người khác đều phải trở về Thăng Tiên Tông, lão ca đến nơi đây là để thông báo cho Vô Ảnh lão đệ một tiếng để Vô Ảnh lão đệ chuẩn bị để ngày mai cùng quay trở về với chúng ta."



Bóng Ảnh nghe vậy thì cũng nở nụ cười, nhớ đến cái gì hắn lên tiếng hỏi thăm:



" Không biết Nhuận Phát lão ca đã tìm thấy được ái nữ chưa? "



Nhắc đến Lam Nguyệt thì vị lão tổ của Lam Gia trên mặt xuất hiện vẻ mặt có phần phức tạp, lão ta lúc này cũng không có giấu diếm mà nói ra:



" Vẫn chưa có được manh mối nào cả, việc này khiến cho lão ca ta cùng mấy vị lão tổ khác của Lam Gia vô cùng đau đầu. Có điều mệnh hồn đăng của Tiểu Nguyệt cũng không có bị tắt chứng tỏ nó đang rất an toàn, hơn thế nữa mỗi ngày lại một sáng hơn. Điều này có ý nghĩa gì lão đệ cũng hiểu rồi. Sự việc lần này có khi cũng không phải họa mà là một lần cơ duyên của Tiểu Nguyệt cũng nên. Có điều lúc này đây Lam Gia cũng xem như vô phương rồi, tất cả đều phải tùy vào số phận."



Nói đến cuối thì lão giả liền lắc đầu thở dài. Bóng Ảnh nghe vậy thì cũng thở dài đồng cảm. Tiếp sau đó hai người lại nói chuyện với nhau một lúc lâu cuối cùng mãi tới đêm khuya thì lão tổ của Lam Gia mới rời đi.