Cân Cả Thiên Hạ
Chương 974 : Một cái sát cục (2)
Ngày đăng: 17:52 30/04/20
Người ở lại bên phía Lam Gia cũng không phải một trong năm vị lão tổ của Lam Gia mà lại là một người được mời tới, người này tên Chu Nhất Tinh đã có giao tình mấy vị lão tổ của Lam Gia từ lâu nên rất được mấy vị lão tổ của Lam Gia tin cậy.
Nhưng ngay vào lúc này Chu Nhất Tinh vung tay lên chộp về phía mấy tên Thiên Quân Cảnh của Lam Gia, mấy tên Thiên Quân Tiên Cảnh kia không thể phản kháng bị Chu Nhất Tinh bắt vào trong tay, Chu Nhất Tinh khẽ nắm một cái ngay lập tức những người kia liền mất mạng.
Cùng lúc này Chu Nhất Tinh nhìn qua người bên phía Thái Gia cười nói:
" Thái Thành huynh đã lâu không gặp. Không biết người đã đến chưa? "
Người trung niên bên phía Thái Gia lúc này cười tươi nói:
" Chu huynh đã lâu chưa gặp. Lần này Thái Gia chúng ta phải cảm tạ Chu huynh rồi, nếu không nhờ mưu kế của Chu huynh thì mấy con cáo già Lam Gia kia đâu có đơn giản như vậy lọt bẫy. Ha ha. Bây giờ bọn chúng không khác gì ba ba trong rọ đợi làm thịt. Còn về phần tiếp viện thì hẳn là đang thanh lý hết đám người Lam Gia còn sót lại, rất nhanh sẽ tới đây."
Chủ Nhất Tinh lúc này không có cười nữa mà nghiêm túc nói:
" Thái Huynh không nên xem thường, trong đám người Lam Gia có một tên gia hỏa mà ta cũng không nhìn rõ sâu cạn, lúc ra tay phải nhất kích tiêu diệt người này. "
Thái Thành thì không cho là đúng nói:
Đang lúc hắn ngây người thì ở trước mặt hắn một cột sáng hiện ra, sau đó một tên trung niên đại hán, cao 3-4 mét xuất hiện trước mặt hắn, cả người hắn được bao phủ bên trong lân giáp màu đen, khuôn mặt dữ tợn nhìn kinh dị vô cùng. Ba động linh áp từ người kẻ này phát ra vô cùng mạnh mẽ, đã đạt tới Tinh Vương Tiên Cảnh trung kì.
Vừa hiện ra thì tên đại hán này cũng liền hướng phía Xuân Đức nhe răng cười nói:
" Người Lam Gia, hắc hắc, không ngờ vừa vào trong này lại có đồ ăn rồi."
Nói xong thì tên này liền liếm mép một cái, sau đó vươn tay chụp lấy Xuân Đức như chụp lấy cái bánh bao vậy. Xuân Đức nhìn thấy tên đại hán này lúc đầu còn cảm thấy mùi vị quen quen nhưng không nhớ là mùi vị gì.
Ngay khi tên kia nhắc tới đồ ăn thì Xuân Đức cũng nhớ ra, tên đại hán to lớn này có mùi giống đồ hải sản tươi sống mà hắn hay ăn trước kia. Nhìn thấy cánh tay lớn kia đang chụp thẳng về phía đầu mình thì Xuân Đức khẽ cười lên dụ dị.
Ngay sau đó cả người tên đại hán kia bắt đầu run lên, sắc mặt hắn trong nháy mắt tím đen lại, hai tay hắn đang bắt tới Xuân Đức lúc này cũng co quắp lại, sau đó đại hán kia như cả một ngọn núi thịt nhỏ đổ ầm ầm xuống mặt đất. Hai mắt trắng dã, cả người co giật, miệng sùi bọt máu.
Nhìn thấy vậy thì Xuân Đức liếm môi một cái nói:
" Lâu rồi chưa ăn hải sản tươi sống. À mà quên mất, nên sưu hồn cái đã. Xem cái con tôm bự này là từ đâu mò ra."