[Dịch]Cận Chiến Bảo Tiêu

Chương 309 : Cứng chạm mặt cứng

Ngày đăng: 09:08 06/09/19

Sau khi ném ra năm viên đạn khói, Hứa Nhạc quay lưng chạy thẳng vào tòa nhà 13. Đám đàn em của gã sau khi hiểu ra mọi chuyện cũng nhanh chóng chen chúc chạy vào bên trong. Sở Phàm cùng Kim Cương Ngân Hồ, ba người nhanh chóng ra khỏi màn khói đuổi theo đám Hứa Nhạc chạy vào trong tòa nhà 13. Đằng sau đội đặc công cũng cầm súng đuổi theo. Đám đàn em tay sai của Hứa Nhạc nghe thấy tiếng gió từ đằng sau liền quay đầu lại, nhìn thấy ba bóng người chạy tới nhanh như điện xẹt. Trong đó một người cao lớn như ngọn núi nhỏ hét lên một tiếng, vung bàn tay phải thô to lên, đã đánh bay ba người, chỉ còn lại tiếng kêu thảm thiết. Đám người còn lại ngây người ra, mà lúc này đội đặc công đã chạy tới. Đứng trước một rừng nòng súng đen xì đang chĩa về phía mình, tất cả đám đàn em Hứa Nhạc đành bó tay chịu trói. Nhưng Hứa Nhạc đã được Bạch Hổ cùng Chu Tước bảo hộ bên người chạy không còn tung tích gì. Sở Phàm cùng Kim Cuơng và Ngân Hồ lập tức lao theo vào bên trong tòa nhà 13, chỉ thấy Bạch Hổ và Chu Tước đang đứng canh trước cầu thang, mà không thấy Hứa Nhạc đâu, có vẻ như gã đã chạy trốn lên trên lầu. Ba người Sở Phàm đuổi theo tới nơi, Bạch Hổ và Chu Tước đứng chặn ở đầu cầu thang, hàn quang thoáng hiện lên trong mắt, lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm vẻ nhất quyết không cho bọn họ lên lầu. - Chủ nhân, hai người này để lại cho tôi và Ngân Hồ đối phó là được. Cậu hãy tìm Hứa Nhạc đi! Kim Cương trầm giọng nói. -Được! Sở Phàm nói xong định chạy lên trên lầu, đột nhiên một ý niệm chợt loé lên trong đầu hắn: “Hứa Nhạc thật sự là trốn lên lầu sao? Tòa nhà này đã bị cảnh sát bao vây, cho dù hắn có trốn lên sân thượng cũng không còn con đường nào để tẩu thoát nữa. Chẳng lẽ hắn ngu tới mức định nhảy từ tầng 2 tầng 3 để trốn sao? Không phải! Hai kẻ đứng canh giữ cầu thang rất rõ ràng là cố ý bày ra nghi trận, ý đồ điệu hổ ly sơn, căn bản Hứa Nhạc không hề trốn trên lầu! Vậy thì Hứa Nhạc sẽ trốn ở…. Tầng Hầm! Đúng! Chính là tầng hầm. Tầng hầm ngầm nếu đã được xây dựng để sản xuất thuốc như vậy thì chắc chắn sẽ có một đường bí mật để chạy trốn. Sở Phàm nghĩ như vậy liền xoay chuyển thân hình, xoay người nhanh chóng chạy về một hướng khác, mà cái hướng hắn chạy chính là con đường tới đường hầm. Bạch Hổ thấy vậy thì trong mắt hiện lên một tia lo lắng, thân hình chuyển động định đuổi theo Sở Phàm. Nhưng vừa động thân đã cảm thấy một cảm giác sắc nhọn đầy sát khí từ đằng sau. Trong lòng gã kinh hoàng hốt hoảng quay đầu lại thì nhìn thấy Kim Cương khổng lồ sừng sững như một quả núi Thái Sơn chọc trời tiền đến ,. Bạch Hổ rùng mình lùi lại lấy tấn, đồng thời tay phải nắm chặt đánh một quyền về bụng Kim Cương. Kim Cương hét lớn một tiếng, không tránh né. “Binh!” một tiếng, thân thể khổng lồ của Kim Cương chỉ hơi lùi về phía sau một chút, thở ra một hơi, sắc mặt vẫn không thay đổi, xem chừng trúng một quyền của Bạch Hổ cũng không hề hấn gì. Nhưng nắm tay Bạch Hổ thì tê rần. Phản lực mạnh đã khiến thân thể gã hơi lảo đảo Nhìn thì thấy Kim Cương đã trúng một quyền của mình mà dường như vẫn không có chuyện gì, trong mắt gã hiện lên một tia hàn quang, ngạc nhiên hỏi - Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện Công? Kim Cương nhếch miệng cười ha hả: - Không sai . Một quyền vừa rồi của mày là Hổ quyền phải không? Đủ tư cách đánh với tao một trận. Bạch Hổ nghe vậy thì không khỏi giận dữ. Kim Cương chắc chắn là muốn làm nhục gã, gã trầm giọng nói: - Xem tao phá hoành công của mày thế nào! Dứt lời hai tay dồn hết toàn bộ sức lực lao về phía Kim Cương, giống như một con mãnh hổ gầm rú, muốn xé tan kẻ địch thành từng mảnh nhỏ. Bên kia, Chu Tước và Ngân Hồ vẫn đang giằng co. Một thanh loan đao sắc bén sáng lấp loáng đang nắm chặt trong tay Chu Tước. Ả nheo mắt, trong mắt ánh lên đao quang lạnh lẽo và âm hiểm, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ngân Hồ, cả người ả căng cứng trong trạng thái sẵn sàng và tập trung cao độ. Từ người Ngân Hồ tràn đến một cảm giác lạnh lẽo như hàn băng nghìn năm khiến cho ả run sợ. Sát khí lạnh lẽo trong mắt của Ngân Hồ khiến cho ả cảm thấy hơi rùng mình. Đã nhiều năm trôi qua, đây là lần đầu tiên ả gặp phải một người phụ nữ lại có sát khí lạnh lẽo đến run người như vậy. Chu Tước rất ghét cảm giác này. Ả muốn phản công, để lấy lại chút tự tin mới bị chặt đứt. “Biện pháp duy nhất là giết chết ả mặc đồ bạc trước mặt, sau đó hủy đi khuôn mặt xinh đẹp của ả”, nghĩ đến dung mạo của mình, ả lại cảm thấy tức giận. Nghĩ vậy Chu Tước liền di chuyển thật nhanh, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Ngân Hồ, loan đao trong tay ả vung lên, lập tức một tia sáng nhọn hoắt hình vòng cung sắc bén xé gió hướng thẳng đến cổ họng của Ngân Hồ. Ngay lúc Chu Tước có hành động, Ngân Hồ cũng có phản ứng, chỉ là cô lui người về phía sau. Tấm áo khoác màu bạc phất phơ, cả thân hình của cô ưu nhã lùi về. Trong lúc đó cô giơ tay lên, lập tức một đạo hàn quang lạnh lẽo như băng vụt loé lên, luồng gió truyền tới như cắt da khiến cho người ta cảm thấy khó thở. - Choang! Tiếng vũ khí chạm nhau, trong không khí có vài tia lửa lóe lên. Sát khí trong mắt Chu Tước càng đậm, tốc độ càng nhanh hơn dồn Ngân Hồ về phía sau. Loan đao trong tay không ngừng vung lên, đao thế biến đổi, từ chuôi đao đến lưỡi đao nhằm những chố hiểm nửa thân trên của Ngân Hồ mà lấp loáng chém tới, góc độ rất tinh tế, thế đao rất mạnh. Từng đao vung ra như muốn đẩy Ngân Hồ vào chỗ chết! Sắc mặt Ngân Hồ vẫn lạnh như băng, không hề có chút biến hoá, chỉ có đôi mắt sáng lạnh lẽo là khẽ chớp động. Chiếc áo màu bạc bay theo gió khiến cô nhìn qua càng thêm xinh đẹp cũng khiến cho tay phải của cô lại càng nhanh hơn.. Mỗi lần băng đao của cô chém ra đều chuẩn xác hóa giải được sát chiêu của Chu Tước. Chốc lát, Ngân Hồ đã lùi đến sát tường, chân phải giẫm mạnh vào vách tường, cả người cô mượn lực bay lên. Xoay người trên không trung, tay phải hoa lên, một tia sáng sắc nhọn lóe như ánh chớp, rồi ngàn vạn những tia sáng như vậy tràn xuống mục tiêu là đầu Chu Tước. Ả kinh hoàng, nghiêng người tránh, đồng thời loan đao vung lên cản chùm sáng sắc nhọn sắp rơi xuống đầu mình. “Bịch" một tiếng, Ngân Hồ đã lộn người đáp xuống sau lưng Chu Tước. Ả hóa đá! Chỉ một giây thôi nhưng một mảng tóc trên đỉnh đầu bên trái rơi xuống. Nhìn qua cảm thấy hơi kỳ quái lại hơi buồn cười, cùng với khuôn mặt dài đầy tàn nhang của Chu Tước thì có vẻ có chút dữ tợn. Mắt ả long lên lửa giận, một chiêu vừa rồi của Ngân Hồ đã sỉ nhục ả đến cực điểm. Chậm rãi xoay người, nghiến răng nắm chặt tay phải đến mức kích động khiến cho hơi run rẩy, ả thề nhất định phải giết Ngân Hồ mới hả giận! Trong lúc đó, trận chiến của Kim Cương và Bạch Hổ ngày càng quyết liệt, đã tới giai đoạn gay cấn. Lúc này mắt Bạch Hổ đã đỏ như máu, rống lên điên cuồng, quần áo của gã đã bị khí kình mạnh mẽ bộc phát cho rách nham nhở, lộ ra một cơ thể cường tráng rắn chắc. Rống lên một tiếng, gã thi triển cùng lúc cả Hổ quyền và Pháo quyền nhanh như sấm sét đánh tới Kim Cương. Hổ quyền như mãnh hổ xuống núi, thế không thể đỡ. Pháo quyền giống như đại bác bắn ra, uy lực mạnh mẽ. Bạch Hổ kết hợp cả Hổ quyền và Pháo quyền hùng mạnh, uy lực như nghiêng trời lệch đất. Từng quyền lao tới như xoáy lốc, mỗi quyền bay ra đều mang khí thế ngàn quân, mỗi lần đánh tới đều muốn đập đối thủ nát bấy. Nếu là người bình thường thì đã sớm bị biến thành thịt vụn dưới tay Bạch Hổ. Kim Cương vẫn bình tĩnh ứng chiến, càng đánh, mắt hắn càng tỏ vẻ kích động vui sướng. Hắn cao hứng bởi vì mình có thể đánh nhau với một đối thủ ngang tài ngang sức. Chỉ có đối đầu với những kẻ thật mạnh mới có thể kích thích chiến ý trong hắn bùng cháy. Đột nhiên Bạch Hổ lao tới, Hổ quyền và Pháo quyền cùng lúc gào thét hung mãn áp sát, hai nắm tay song song đánh thẳng đến Kim Cương. Kim Cương cũng không né tránh, ánh mắt sáng lên điên cuồng, tức giận gầm lên một tiếng long trời lở đất đánh ra Bát Cực quyền. Tay phải Kim Cương dùng Hàng Long Ngũ Nhạc Triêu Thiên Truỳ trong Kim Cương Bát Thế của Bát Cực quyền, tay trái dùng Phách Sơn Chưởng Phách Sơn Phủ Gia Cương cũng trong Kim Cương bát thế. Hai chiêu này được Kim Cương kết hợp giữa Bát Cực quyền với Phách Quải Chưởng. Bát Cực lại thêm Phách Quải, thần quỷ cũng phải sợ. Thấy một chiêu long trời lở đất này đánh tới, trong mắt Bạch Hổ cũng hiện lên một tia sợ hãi, nhưng đến thế này thì cũng chỉ có cách lấy cứng đối cứng mà thôi. - Ầm….!!!!!! Lảo đảo, Bạch Hổ lùi lại mấy bước, hai tay bị chấn động đến tê dại, hồ khẩu đau nhức… Gã bị sự kiêu hùng mạnh mẽ kia của Kim Cương uy hiếp đến rét lạnh, đáng sợ hơn, chiêu quyền pháp vừa rồi Kim Cương sử dụng đã khiến gã bị nội thương. - Bát Cực quyền? Ánh mắt Bạch Hổ trầm xuống, trong giọng nói của gã có mang theo một chút ngạc nhiên. Kim Cương không đáp lời, tinh thần hưng phấn, thân hình như bão táp lao về phía Bạch Hổ, lạnh như băng cung, ầm ầm như sấm. Trong mắt Bạch Hổ hiện lên một tia kinh hãi , gã vội dồn lực vào hai đấm, gầm lên một tiếng hổ, dùng mười hai thành công lực thi triển Hổ quyền cùng Pháo quyền đánh về phía Kim Cương. Tới gần gã, Kim Cương hơi vặn eo, dồn hết sức đả sơn vào bên vai đâm thẳng vào gã, như Thái Sơn áp đỉnh, khí thế vô biên, lại như biển giận nổi sóng, gào thét mà đến,. Chiêu này quả là chiêu công kích dũng mãnh nhất của Bát Cực quyền, cương mãnh tàn nhẫn - “Thiếp Sơn Kháo”. Chiêu Thiếp Sơn Kháo này đủ mạnh để bật gốc một cây đại thụ, quả đúng là như thế. - Rầm!!!! Bạch Hổ tru lên một tiếng đau đớn, cơ thể to lớn cường tráng của gã bị đụng bay về phía sau đến bảy, tám thước, ngã đánh rầm một cái tưởng sập sàn nhà, hộc ra máu tươi. Hổ quyền và Pháo quyền của gã cũng đánh trúng người Kim Cương, tuy nhiên hắn có Cửu Trọng Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện Công hộ thể, không ảnh hưởng gì! Nếu nói Bạch Hổ là một con mãnh hổ mạnh mẽ xuống núi, thì Kim Cương chính là ngôi sao Hollywood trong phim Kim Cương, có thể xé khủng long thành hai mảnh. Mãnh hổ đối với hắn chỉ là một con mèo ngoan ngoãn mà thôi! Chiêu Thiếp Sơn Kháo như long trời lở đất của hắn đã đánh Bạch Hổ tới trọng thương, nằm bẹp trên đất như một đống thịt không xương. Bạch Hổ, trong giới giang hồ cũng là một tay đánh nhau nổi danh số một số hai, da thịt như làm bằng sắt, Hổ quyền và Pháo quyền uy mãnh không ai không sợ. Nhưng đến một chiêu Thiếp Sơn Kháo của Kim Cương gã cũng không chịu nổi. Đủ biết Kim Cương kinh khủng đến cỡ nào. Bước đến bên Bạch Hổ, Kim Cương nhìn gã giống như nhìn một kẻ đã chết. Phía bên kia, Ngân Hồ và Chu Tước cũng đang quyết đầu để xem ai sống ai chết.