Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 264 : Nghìn vạn lần chớ nên chọc đàn bà (1)

Ngày đăng: 02:32 19/04/20


Hàn Ấu Lăng tự soi gương luyện tập rất lâu, mới có thể bình ổn tâm tình nói chuyện cùng Diệp Thu như bây giờ.



Thù gãy chân với kẻ khác khiến hắn bị khuất phục dày vò suốt hơn một ngày một đêm, rất lâu sau, hắn đều ở trong nhà không muốn ra ngoài gặp ai hết. Mà lần hắn tiếp tục xuất hiện ngoài ánh sáng, chính là bởi vì Liên Phong Duệ và Quách Thành Chiếu gọi điện cho hắn, muốn bàn bạc với hắn phương pháp đối phó Diệp Thu.



Nói chuyện với Liên Phong Duệ và Quách Thành Chiếu xong, đêm về đến nhà lại bị cha gọi vào thư phòng nói chuyện một phen. Năm nay công việc bận rộn, đây là lần đầu tiên cha hắn cùng hắn nói chuyện, lúc đó hắn bị hận thù che mắt, cha hắn có khuyên bảo thế nào cũng như gió thoảng bên tai.



Con trai mình bị người ta đánh gãy chân, làm cha lại không muốn bao thù, lại còn khuyên bảo giúp kẻ địch, có người cha như vậy sao?



Thế nhưng lần thứ hai nói chuyện cùng gia gia, hắn ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, hắn cẩn thận nhớ kĩ, lúc nói chuyện gia gia biểu tình rất ngưng trọng. Nguồn: https://truyenfull.vn



"Ấu Lăng, cháu là nhất mạch trưởng tử của Hàn gia, cũng là anh cả của anh chị em trong nhà. Ở bên ngoài, mọi người đều coi cháu là đại biểu của Hàn gia, mỗi tiếng nói mỗi cử động của cháu đều đại biểu cho Hàn gia, không phải chỉ đại biểu cho mình bản thân cháu nữa."



Biểu hiện của cháu khiến mọi người hài lòng, bao gồm cả đại gia gia, mặc dù đôi khi có làm vài chuyện xúc động, thanh niên mà, chung quy cũng có thời khắc nông nổi, gia gia cũng không trách mắng cháu. Nhưng biểu hiện gần đây của cháu khiến chúng ta đều thất vọng, cháu không giống người nối nghiệp của Hàn gia, ngược lại là một kẻ tràn ngập hận thù nhưng lại không dám đổi mặt với thù hận, là kẻ thất phu."



"Yêu một người nên biểu hiện trên mặt, nhưng hận một người nghìn vạn lần không nên biểu hiện ra mặt, như vậy sẽ khiến đối thủ cảnh giác, khiến cháu báo thù càng thêm khó mà thôi. Cháu về lấy gương tự soi xem? Chính là bộ dạng thiếu kiên nhẫn a."



"Gia gia gọi cháu tới là muốn nói chuyện với cháu, chuyện này đã là quá khứ, đại gia gia vừa gọi điện tới, tiết lộ thân thế của hắn cho ta, cùng hắn làm đối thủ không phù hợp lợi ích của chúng ta hiện tại. Hơn nữa, hắn cùng Nhiễm gia ở Yên Kinh có quan hệ rất tốt, điểm đó cháu cũng biết, Đại gia gia cháu cùng Nhiễm gia là đồng minh cùng tiến cùng lùi, nếu có kẻ dưới vượt mặt náo loạn, chỉ làm trò cười cho kẻ khác."



"Ấu Lăng, cháu phải từ từ chín chắn lên, có lẽ nói, cháu quá thuận buồm xuôi gió, hiện tại ta cũng không có biện pháp điều chỉnh tâm tính giúp cháu, cái loại bệnh này người trẻ tuổi một thời gian đều mắc phải, nhưng gã thanh niên Bối gia kia thực sự không tồi, lòng dạ rộng lớn, có khả năng làm đại sự. Anh chị em của cháu cũng trưởng thành rất nhanh, nếu vượt mặt cháu, cũng chỉ có thể buông tha, ta không thể giao Hàn gai vào tay một kẻ chỉ thích cờ bạc."



Bọn họ càng khuyên bảo, càng khiến Hàn Ấu Lăng trong lòng phản cảm, thế nhưng hắn biết gia gia nói được làm được, nếu không nghe, vậy vầng hào quang của mình sẽ bị thu về, sẽ có một nhân vật trẻ của Hàn gia mới sẽ lên sân khấu, và kẻ bị thay thế sẽ mãi mất đi ánh sáng, bị lãng quên.



Hắn không quên được hận, nhưng không thể làm mà không bị ai phát hiện.




"Nếu lá gan anh không lớn, còn tưởng quỷ đó." Diệp Thu cười nói, ánh mắt ấm áp nhìn cô gái kiều mị trước mặt, nàng một mực yên lặng bảo vệ mình.



"Ác nhân không sợ quỷ." Long nữ quay người mỉm cười với Diệp Thu, thi triển ra phong thái, khiến trời đất biến sắc.



"Anh không phải ác nhân đó chứ." Diệp Thu cười nói.



"Anh chính là." Long Nữ cố chấp nói.



"Anh còn chưa đủ ác."



Long nữ suy nghĩ một chút, nhìn Phệ Hồn nhẫn trên tay Diệp Thu, nói: "Anh vốn có thể ác hơn."



Khi nói, Diệp Thu chuyển mắt sang "nàng quỷ" bên cạnh Long nữ, vừa nghĩ cái cái giày đính hột xoàn chói mắt của nàng cởi ra bán được bao nhiều tiền, hỏi: "Nàng là?"



Cô gái kia rất trung tính, mặc một bộ quần áo như vương tử màu trắng thêu kim tuyến, Diệp Thu vắt óc cũng không nghĩ ra cô gái này là ai.



"Ở New York bỏ lỡ, không ngờ lần này tới Tô Hàng lại hội ngộ. Coi như là phúc được nhìn của anh không cạn."



Ở New York bỏ lỡ? Bỏ lỡ ai? Công chúa Atlantis?



Diệp Thu cảm giác có chút choáng váng, cô gái trong truyền thuyết này tới Hoa Hạ? Lại còn đi cùng Long nữ?