Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 305 : Mượn chút son môi

Ngày đăng: 02:33 19/04/20


"Đại ca. Bây giờ chỉ có anh có thể cứu em. Đại ca, van xin anh, giúp em lần này đi. Nển một phần tình nghĩa anh em chúng ta". Quách Thành Chiếu nhìn nam nhân trong lòng ôm một cái chăn lông, ngồi cạnh lò sưởi trong tường lộ vẻ cầu khẩn.



Liên Phong Duệ kể từ sau việc trọng thương lần trước, thân thể vẫn không cách nào khỏe lên. Mặc dù có bác sĩ tốt nhất chữa trị, hơn nữa mặt dinh dưỡng lại cực kỳ hợp lý khoa học. Nhưng vô duyên vô cớ bị người ta đâm một đao khiến trong lòng uất ức, thân thể vẫn gầy yếu ngày qua ngày. Sau khi thời tiết Tô Hàng càng ngày càng lạnh, mặt Liên Phong Duệ đã trắng càng thêm tái nhợt.



Vốn gã không sợ lạnh, nhưng bây giờ lại cực kỳ sợ cảm giác lạnh tận xương tủy này. Thiếu đi sự chống đỡ ** cùng lòng tin, mọi người sẽ mất sức sống.



Liên Phong Duệ ngẩn người nhìn ngọn lửa đang cháy trong lò sưởi, trong lòng đang tính toán lúc này cứu Quách Thành Chiếu lợi hay hại.



Quách Khai và Quách Dũng ở trên tòa án chỉ chứng sự thực Quách Minh Vũ và Quách Thiên Lý hai Nhậm gia chủ trước sau dính hắc đạo, cũng cung cấp phần lớn chứng cứ. Đồng thời cũng đổ toàn bộ những chuyện đó lên đầu Quách gia, xin tòa xem xét thái độ ăn năn của bọn họ mà xử nhẹ một phần.



Quách Minh Vũ và Quách Thiên Lý bị tòa gọi điện, Quách Thiên Lý tức khí hộc máu tại chỗ, người được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Chi chính và chi thứ của Quách gia hơn mười người có liên quan tới vụ án, chính phủ Tô Hàng mặc dù đang cố gắng ngăn sự đưa tinh của truyền thông, nhưng nếu không cẩn thận lộ ra, thì có thể trở thành án gia tộc lớn dính hắc đạo khiếp sợ cả nước.



Hơn nữa án đấu súng đầu đường hôm nay ảnh hưởng vô cùng ác liệt, chuyện này tất nhiên phải do người Quách gia chịu tiếng xấu thay cho người khác. Chính phủ vốn còn có chút giọng biện hộ cho Quách gia rốt cuộc cũng không nghe thấy nữa, những nhân mã Quách gia mượn sức kia đều nguyên một đám đóng của không ra, không muốn lại có bất kỳ liên lạc gì với Quách gia nữa.



Quách gia ngã. Bị xóa tên hoàn toàn trên sâu khấu Tô Hàng.



Một số gia tộc có thực lực giống như cá mập ngửi được mùi máu tanh. Nguyên một đám mở cái miệng đỏ lòm nhào tới. Một số xí nghiệp và hạng mục chưa hoàn thành của Quách gia còn chưa kịp tiến hành bán đấu giá, đã bị chia năm xẻ bảy. Thậm chí Liên gia luôn giao hảo với Quách gia cũng là người đắc lợi trong bữa tiệc thịnh soạn này.



Quách Thành Chiếu lúc này, còn có giá trị lợi dụng không? Liên Phong Duệ nhẹ nhàng lắc đầu. Trong lòng có loại thê lương thỏ chết cáo thương.
Sách!



Lòng động không bằng hành động. Chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, Diệp Thu cúi đầu hôn nhẹ lên môi Trầm Mặc Nùng một cái.



Trầm Mặc Nùng há to miệng hoảng sợ, cũng không ngờ Diệp Thu dám hôn mình giữa ban ngày ban mặt như vậy. Vừa rồi lúc mình ngã xuống, đã hấp dẫn sự chú ý không ít người. Bây giờ thấy bộ dạng hai người thân mật, đều có người quay lại.



Những cô nàng làm ở văn phòng, phần lớn tư tưởng đầu mở ra ảo tưởng cực kỳ lãng mạn về tình yêu. Những trường hợp như vậy rất được bọn họ hoan nghênh.



"Vì sao?" Trầm Mặc Nùng hỏi. Không biết chuyện gì xảy ra, nàng cũng không tức giận. Ngược lại, trong lòng còn có chút vui sướng nho nhỏ.



Rất nhanh, Trầm Mặc Nùng lại tìm được cớ cho mình. hắn làm nhiều cho Trầm thị như vậy, sắp quật khởi được Trầm Thị. Với một số cô gái mà nói, sợ là đã sớm lấy thân báo đáp. Bị hắn chiếm chút tiện nghĩ cũng không phải là chuyện không thể chấp nhận.



Vì sao? Diệp Thu vẫn là lần đầu tiên thấy có cô gái bị người ta cưỡng hôn mà lại trịnh trọng mà muốn tìm một đáp án như vậy.



Vì sao à? Chẳng lẽ mình có thể nói cho nàng biết là vì môi của em quá gợi cảm, anh không thể không chế được mình, cho nên liền hôn sao?



"À, lúc ra cửa quên quẹt son môi. Cảm giác môi hơi khô nứt, vừa hay thấy cô quẹt hơi nhiều, nên liền mượn một ít. Không sau, trở về tôi trả lại cô". Diệp Thu nghiêm mặt nói.