Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 328 : Xung đột

Ngày đăng: 02:33 19/04/20


Khi Diệp Thu đang trên đường đi tới gặp Nhiễm Đông Dạ thì nhận được điện thoại của Dương Nhạc cùng Lý Đại Tráng, bọn họ hỏi Diệp Thu đang ở đâu, Diệp Thu suy nghĩ một chút rồi quyết định gặp bọn họ ở phía trước Thủy Tinh cung của Huyền Vũ môn.



Dương Nhạc là người Yến Kinh, không cần về nhà sớm để đón năm mới. Lý Đại Tráng thất tình mà chịu đả kích nặng nề, nên phẫn uất lao đầu vào làm việc, vào làm việc trong công ty sưu tầm tác phẩm nghệ thuật danh dương thiên hạ do Tô San phụ trách. Diệp Thu vốn định sắp xếp cho hắn làm trợ lý của Tô San, theo học một ít thời gian. Nhưng Lý Đại Tráng khổ mốn vào bộ phận làm việc vất vả nhất, như vậy mới có thể quên đi nỗi đau khổ trong lòng, trong khoảng thời gian ngắn, không ngờ giúp công ty thành công nhận được một đơn đặt hàng lớn, phần trăm hoa hồng là ba vạn đồng tiền.



Lúc ấy Dương Nhạc mới gọi điện thông báo việc này cho Diệp Thu, bảo là muốn bắt Lý Đại Tráng đãi một bữa cơm. Vừa lúc Diệp Thu đang có việc tới đó nên liền đáp ứng tới chúc mừng bọn họ. Khi trước rời khỏi đại học Thủy Mộc bọn họ muốn tới thăm, trong lòng Diệp Thu có phần sa sút nên đã cự tuyệt bọn họ. Lần này bọn họ gọi điện thoại tới, tuy trước đó đã nhận lời mời của Nhiễm Đông Dạ nhưng cũng không thể không đi gặp. Bằng không, Diệp Thu cũng cảm thấy mình có phần quá vô tình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Nổi bật trong bóng đêm, Thủy Tinh cung trông giống như một quái vật khổng lồ toàn thân tỏa ra kim quang. Ngũ sắc lấp lánh, tiếng ca vang vọng, trước cửa xe cộ mườn nượp, sinh ý phát triển như thế nào thiết nghĩ cũng có thể tưởng tượng ra.



Diệp Thu đối với Thủy Tinh cung cũng không có lạ lẫm, lần trước hắn đã từng cùng với Nhiễm Đông Dạ tới đây, vì trợ giúp đại tỷ cùng phòng với Nhiễm Đông Dạ, Diệp Thu còn cùng ta đánh nhau một trận.



Không biết vì sao Nhiễm Đông Dạ lại muốn gặp hắn ở nơi này, album mới của nàng được hưởng ứng nhiệt liệt, tất cả các tờ báo giải trí lớn, ở trang bìa đều là tin tức về nàng, thậm chí có đôi khi Diệp Thu cũng được nói qua vài nét trong đó, bởi vì hắn tham dự buổi quay MV của Nhiễm Đông Dạ, hơn nữa hai người từng sắp hôn nhau.



Giờ đây đang là thời kỳ mà sự nghiệp của nàng phát triển một cách nhanh chóng, hội những kẻ săn ảnh cả ngày 24 giờ đều dán mắt vào động tĩnh của nàng. Danh nhân thì lắm thị phi, huống chi là một danh nhân đang nổi tiếng. Diệp Thu cũng không hiểu tại sao nàng lại tới nơi này.



Diệp Thu không có tiếp tục đi tới, mà là đứng ở cửa ra vào đợi Dương Nhạc cùng Lý Đại Tráng. Lấy từ trong túi ra một điếu thuốc và châm lửa, khuôn mặt của Diệp Thu trong ánh sáng lúc sáng lúc tối, ánh mắt tang thương, vẻ mặt u buồn, tỏa ra một khí chất rất là mê người.



Có một đám nữ nhân đi tới, quần áo gợi cảm, trong mùa đông lạnh giá như vậy mà vẫn lộ ra bắp đùi trắng như tuyết, đi qua đi lại bên người Diệp Thu. Lại có một cô gái nhuộm tóc màu tím dừng lại, đánh giá Diệp Thu từ trên xuống dưới một phen, vừa cười vừa nói: "Tiểu suất ca, Phương tỷ của chúng em hỏi anh có muốn cùng ca hát với chúng em hay không?"



Diệp Thu ngẩn người, cảm thấy dường như các nàng xem mình là một con vịt khờ khạo.



Nhả một ngụm khói lên khuôn mặt trứng ngỗng nhỏ nhắn xinh xắn của cô gái kia. Hắn ra vẻ trầm mặt lại nói: " Thật xin lỗi, tôi chỉ bán thân chứ không bán nghệ".



Cô gái kia kinh ngạc mở to chiếc miệng bé nhỏ. Nhưng rất nhanh sau đó khuôn mặt giãn ra, nở nụ cười, đáp lời: "Không thành vấn đề, nói giá đi nào. Hôm nay cô nãi nãi bao ngươi cả ngày. Anh nói giá đi, nhưng tôi không có quá nhiều tiền, anh không thể ra giá quá cao".



Nội tâm Diệp Thu như muốn co lại, ba chữ cô nãi nãi kia là độc quyền của Đường Quả. Mỗi lần nàng tức giận Diệp Thu đều sẽ hung dữ nói lên một cách hung ác: Cô nãi nãi muốn xử lý ngươi như thế nào thì có thể xử lý như vậy.



Đột nhiên nghe thấy từ miệng cô bé này phát ra ba chữ đó. Diệp Thu cũng nhớ tới Đường Quả. Sau đó lại nghĩ tới Lâm Bảo Nhi cùng Trầm Mặc Nùng đã rời đi. Còn có thời gian khoái hoạt trải qua trong Lam Sắc Công Ngụ.



Nhớ tới những điều này, Diệp Thu cũng không có hứng thú vui đùa nữa,



Đưa tay búng điếu thuốc trong tay đi, nhìn cô gái trước mặt, cất giọng trầm thấp: "Thật có lỗi, tôi chỉ đùa một chút thôi, tôi không phải loại người này. Tôi đứng ở cửa ra vào là để chờ bằng hữu".




Diệp Thu gật gật đầu, Từng bước một tiến về phía Lục Thiên.



Cả căn phòng cực kỳ yên tĩnh. Chỉ có thể nghe thấy tiếng giày da của Diệp Thu dẫm lên trên tấm thảm mềm mại, phát ra âm thanh sột soạt.



Cảm giác rất là kỳ quái, mỗi một bước chân của Diệp Thu đều sinh ra một loại cảm giác áp bách rất mãnh liệt. Phảng phất là như là đang dẫm vào lòng người, tất cả mọi người đều không kìm lòng được khiến cho trái tim cũng nhảy lên theo nhịp chân của hắn.



Một luồng gió thơm bay tới, một thân ảnh quyến rũ ngăn cản trước người Diệp Thu, chính là cô gái vừa mới ca hát kia: "Diệp Thu này? Chúng ta có thể làm quen chứ? Tôi tên là Lưu Hàm Băng".



"Có chuyện gì sao?" Diệp Thu dừng bước chân, nhìn nữ nhân trước mắt. Nàng ta mặc lễ phục màu tím, vạt áo trước trễ xuống thấp, Diệp Thu không cần cố gắng cúi đầu xuống cũng có thể nhìn thấy một vùng da thịt trắng như tuyết cùng với một khe sâu rất thâm thúy.



"Hôm nay là sinh nhật của Song Hoài, chuyện này nên cho qua đi, có được không? Song Hoài là người bạn tốt nhất của Đông Nhi". Nữ nhân này giải thích với vẻ mặt thành khẩn.



"Vì sao không nói những lời này với hắn?" Diệp Thu chỉ vào Lục Thiên, cất lời.



Lưu Hàm Băng vừa cười vừa nói: "Tôi cũng sẽ nói với hắn. Cũng không biết đàn ông các anh trong đầu suy nghĩ gì, mà vừa thấy mặt nhau đã muốn tranh đấu. Thật là không có ý nghĩa mà! Không bằng uống rượu và ca hát cho vui vẻ, có phải là thích thú hơn không. Có biết hát không? Hai chúng ta song ca một bài nào?"



Lưu Hàm Băng lại mời Dương Nhạc cùng Lý Đại Tráng ở sau lưng của Diệp Thu, nàng vừa cười vừa nói: "Đã tới đây thì đều là khách, các anh cũng ngồi đi, muốn ăn gì thì tùy ý, không cần khách khí".



Dương Nhạc cùng Lý Đại Tráng nhìn về phía Diệp Thu. Diệp Thu gật gật đầu, hai người mới đi tới ngồi lên ghế sofa. Tiểu Vân vội đi tới rót rượu cho hai người.



Trong lòng Lục Thiên cũng âm thầm thở dài một hơi, vừa rồi áp lực Diệp Thu gây cho hắn quá lớn. Một nam nhân thoạt nhìn gấy yếu như vậy, cứ như vậy bước tới một cách bình thường, vì sao lại làm cho mình cảm thấy khẩn trương? Diệp Thu cùng cậu ấm Yến gia là Yến Thanh Phong trở mặt, thậm chí có người của Yến gia từng muốn tìm cơ hội cho tên gia hỏa không biết trời cao đất rộng này một bài học. Vốn cho là bản thân tìm được một cơ hội để nịnh nọt Yến thiếu gia, không ngờ lại mất hết mặt mũi.



Dù sao, khi hắn vừa đi tới, mình không dám hé răng nói một câu.



Diệp Thu không biết Lưu Hàm Băng này là ai, nhưng mà hắn cũng nhận thấy nữ nhân này quả thật là vì hắn mà suy nghĩ. Diệp Thu không biết tại sao phải Đông Nhi lại muốn mình tham gia cái bữa tiệc sinh nhật này, là một vị khách, hắn cũng không muốn người khác phá hỏng bữa tiệc sinh nhật.



Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Nhiễm Đông Dạ cùng một nữ nhân cũng rất xinh đẹp đi tới. Nhìn thấy Diệp Thu đứng trong phòng, Nhiễm Đông Dạ kinh hỉ kêu lên: "Diệp Thu, anh đã tới rồi. Em còn tưởng là anh không tới, đang định gọi điện thúc giục anh đó".



Cô gái trang nhã ở bên cạnh cũng đánh giá Diệp Thu, nét cười trên mặt như ánh bình minh.