Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 339 : Đội trưởng bộ đội số 5

Ngày đăng: 02:33 19/04/20


"Anh, thật sự xin lỗi. Em tưởng lần này nhất định sẽ thành công, không ngờ lại để Diệp Thu chạy thoát. Vốn tưởng có thể giúp anh làm chút chuyện….Có mang tới phiền phức gì cho anh không?"



Vẻ mặt Yến Kỷ Đạo áy náy nói, dáng vẻ tự trách ấy đúng là khiến Yến Thanh Phong hoài nghi hắn có phải vì xúc động mới chuyện tốt làm thành chuyện xấu không?



Không đợi Yến Thanh Phong trả lời, Yến Kỷ Đạo lại vội vàng giải thích: "Nhưng anh yên tâm, chuyện này không có chút liên lụy gì tới chúng ta. Cho dù có người muốn điều tra, cũng sớm có Cao Dương thế tội đổ trách nhiệm lên hắn. Chắc là không liên lụy tới chúng ta".



Yến Kỷ Đạo quả thật muốn tối nay giải quyết xong Diệp Thu, cũng là làm xong chuẩn bị của nước cờ tiếp theo. Nhưng không ngờ, thân thủ của Diệp Thu còn lợi hại hơn so với bọn họ điều tra.



Quái vật như thế mà không thể giết chết bọn họ, còn có thể phái người thế nào tới nữa?



Hắn nhìn thấy Diệp Thu cõng Tử La Lan đi ra từ căn phòng nhỏ của thợ săn, mặc dù Tử La Lan bị thương, nhưng đó không phải là kết quả bọn họ muốn.



Nếu có thể, hắn càng hi vọng người nằm sấp phía sau là Diệp Thu.



Lục Thiên đề nghị gọi điện thoại hỏi bác sỹ bệnh tình của Tử La Lan, Yến Kỷ Đạo đều không để ý tới. Hai người vội vàng chạy tới tìm Yến Thanh Phong xin lỗi.



Chuyện thế này, cho dù Diệp Thu biết rõ là mình làm, cũng coi như đổ lên đầu Yến Thanh Phong. Mà người ngoài lại càng đoán như thế là Yến Thanh Phong động thủ, dù sao, quan hệ của hắn và anh cũng nổi danh hòa thuận ở Yến Kinh.



Có lúc, tình thân cũng là một gánh nặng không vất đi được. Yến Thanh Phong bây giờ vẫn không có gan trở mặt hoàn toàn với mình, bên trên còn có một ông cụ trấn áp nữa。



Yến Thanh Phong bưng cốc thủy tinh cao chân trong tay, ánh mắt quan sát người em Yến Kỷ Đạo và Lục Thiên ngồi đối diện. Đầy một bụng tức, nhưng không thể phát cáu lúc này được. Cho dù trong nhà có đấu đá nhau thế nào, vẫn luôn muốn thể hiện hòa hợp êm thấm trước mặt người ngoài.




"Diệp Thu? Hắn là một kẻ thông minh, sẽ không chết sớm như vậy".



Yến Kỷ Đạo bị một tiểu yêu tinh cọ xát trong ngực, sớm đã nổi dục vọng. một tay xé nát chiếc áo ngủ lụa màu hồng mỏng như cánh tằm của Triệu Song Hoài, sau đó cởi quần xuống, trực tiếp tiến vào trong cơ thể Triệu Song Hoài.



Hắn thích trực tiếp thế này, có chứa chút khúc nhạc dạo mang ý xâm lược.



Còn Triệu Song Hoài, cô cũng quen với kinh nghiệm không mở màn này rồi.



Phụ nữ không chỉ muốn hiền dịu, có lúc, bọn họ cũng muốn bạo lực, như thế khiến người ta cảm thấy bạo lực khiến cho trái tim tê liệt đến rung động.



Nghe xong lời giảng thuật của Giang Yến Tử, Diệp Thu kinh ngạc trợn mắt há miệng, mắt trợn tròn, vẻ mặt không thể tin hỏi: "Cô nói bố tôi cũng từng là đội trưởng tiểu đội số 5?"



"Đúng vậy, đội trưởng ưu tú nhất" Tử la Lan gật đầu khẳng định.



Mặc dù cô không kìm lòng được đem người đàn ông trước mắt này hợp với người đàn ông cô chôn sâu trong lòng làm một, tâm tính cũng biến thành mềm yếu, nhưng sâu trong nội tâm, cô biết tình cảm của mình.



Cô là một phụ nữa ba tám tuổi, sao có thể yêu một chàng trai hai mươi tuổi? Hơn nữa cậu ta còn là con trai của anh ấy? Mặc dù mình tới sau, không thể đi vào thế giới của anh ấy, nhưng nội tâm mình lại bị anh ấy nhét đầy.



"Vậy bố tôi sao lại chết?" Diệp Thu khó khăn hỏi.