Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 362 : Nam nhi cuồng vọng

Ngày đăng: 02:33 19/04/20


Đi từ căn nhà nhỏ cũ nát ra, Diệp Thu đột nhiên cảm thấy mình giống phượng hoàng cõi niết bàn, có mùi dục hỏa tinh thần thoải mái, lâu ngày cảm giác áp lực đảo qua, nói chuyện làm việc đều không áp đặt đúng quy đúng củ như ngày trước, có khuếch trương và cuồng vọng của người trẻ tuổi.



Nam nhi cuồng vọng.



Đó là câu nói của một nhóm học sinh lúc trước tới nghe bài lúc ngẫu hứng đã tặng yêu sư Mạc Ngôn, lúc trước cũng có người nói với hắn như vậy, nhưng bị tính cẩn thận của hắn tự động quên rồi. Lúc người đàn ông có bàn tay thần kỳ nói với hắn như vậy, Diệp Thu liền cảm thấy toàn thân mình tràn đầy năng lượng .



"Tiểu đội số 5 hiện giờ nắm giữ trong tay Yến Thanh Phong, là tiền vốn hắn nhờ bảo vệ tính mạng, rất nhiều người mơ ước có lực lượng hùng mạnh như vậy, nhưng không ai có thể đoạt được từ trong tay hắn". Phí Tường theo sau Diệp Thu, cười nói.



"Một miếng ăn không thành người béo được" Diệp Thu cười nói, "Tôi sẽ gia nhập tiểu đội Tử La Lan trước, đó cũng là nơi cha tôi từng làm đội trưởng."



"Người phụ nữ kia, có thể đứng về phía chúng ta không?"



Diệp Thu chần chờ một chút, sau đó rất nhanh tràn đầy tự tin nói: "Không gia nhập tiểu đội Tử La Lan, tôi không thể gia nhập vào tiểu đội số 5 thần bí hơn, cho dù thế nào, cô ấy nhất định phải đứng về phía chúng ta".



Hắn từng mấy lần thăm dò cô gái đó, thái độ của cô đều là từ chối không cho ý kiến, đến lúc phải để cô ấy củng cố lòng tin rồi.



Mặc dù là mình làm việc tư lợi làm, hắn cũng không hi vọng người con gái từng yêu cha mình rơi vào tay của đối thủ.



"Vậy thì an toàn của Đường Thị làm thế nào?"Phí Tường nhớ ra người phụ nữ danh tiếng nhất trên tin tức tài chính, cười hỏi. Yêu sư nói không sai, người làm chủ mình hiện giờ đúng là vận đào hoa quanh người.



"Cô ấy.." Diệp Thu thở dài nói, "Lúc tôi rời đi, sẽ giúp cô ấy chế tạo một hệ thống bảo vệ có hiệu xuất nhất, trung thành nhất. Hơn nữa.Tu La cũng sắp trở về rồi, có hắn ở đó, tôi cũng yên tâm. Gần đây nếu cậu không có việc gì, giúp tôi lưu ý bên đó, tôi luôn cảm thấy, chuyện ở quảng trường thành phố Thiên Hà lần trước vẫn chưa kết thúc, tổ chức đó….Chỉ mong lần này Tiểu Bạch trở về có thể mang tới cho tôi ít tin tức tốt lành."



"Ừ" Phí Tường gật đầu nói.



Hai người đi vào một ngõ nhỏ tối om, không ngờ một đám con gái tụ tập quanh bãi đậu xe, thấy hai người đi tới, vù một tiếng lại vây quanh lại đây.



"Anh à, mệt rồi chứ, chơi chút đi, rất rẻ. Nếu hai người cùng chơi, giảm 50% cho các anh, bằng với giá tiền của một người.



"Anh à, tuần lễ rút thăm trúng thưởng của trung tâm giải trí Mỹ Lệ đã bắt đầu, chỉ cần anh chọn một em ở quán, có thể tham gia rút thăm trúng thưởng của quán, giải nhất chính là một chiếc máy giặt".



"Anh à, vừa nãy không phải anh thấy hứng thú với người dọn vệ sinh sao? Em cho người mang tới rồi, anh xem có hợp khẩu vị không?"



Vừa nói, một bác gái mặc quần áo vệ sinh màu đất xám, trên đầu còn đội một chiếc mũ vệ sinh, trên vai khiêng một cây chổi bị đẩy tới trước ngực Diệp Thu.



"Không phải là tôi hứng thú, tôi chỉ tò mò hỏi chút thôi". Diệp Thu tay chân luống cuống muốn đẩy người dọn vệ sinh ra.


"Không cần đổi nữa, tối nay tất cả các sân đều kín rồi" Trương chủ nhiệm đứng bên cạnh nói. Đây cũng là nguyên nhân hắn chạy tới đuổi Diệp Thu. Bởi vì hắn chạy khắp lượt mấy sân bãi chí tôn, chỉ có Diệp Thu và Phí Tường là lạ mặt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



"Yến công tử? Yến công tử nào thế?"Phí Tường hỏi.



"Yến Kinh có thể có mấy Yến công tử?" mặc dù Trương chủ nhiệm không dám dùng thái độ với Lý Nhàn đối đãi Phí Tường, nhưng cũng không biểu hiện sự tôn kính cần thiết, hình như trong mắt hắn chỉ có mình Yến công tử.



"Yến Kỷ Đạo hay là Yến Thanh Phong?" Diệp Thu híp mắt hỏi.



Lý Nhàn bên cạnh mắt sáng lên, xem ra người thanh niên mình làm bạn này cũng là nhân vật không đơn giản.



Những công tử bình thường cuồng vọng biết bao, lúc nói tới anh em Yến gia, đều giữ vẻ tôn trọng. Thấy người này ngữ khí khinh thường nói ra tên của anh em họ Yến, Trương chủ nhiệm ngược lại lại có chút ngây người.



Người này có lai lịch thế nào? Sao chưa từng gặp?



"Là Yến Kỷ Đạo thiếu gia và vị hôn thê sắp cưới của ngài tới đánh bóng, xin mấy vị nhường sân này lại". Trương chủ nhiệm nhìn Diệp Thu nói chuyện, ngữ khí không khỏi lễ phép lên nhiều.



"Bảo đích thân Yến Kỷ Đạo tới xin ta" Diệp Thu nói với Trương chủ nhiệm



"Ngươi…."



"Lời ta nói ngươi không nghe thấy sao?" Diệp Thu híp mắt, "Cút".



Sắc mặt Trương chủ nhiệm cứng đờ, rồi lại không phát cáu được, tức giận chạy ra ngoài.



"Nào, chúng ta chơi bóng" Diệp Thu nói.



"Có thể có phiền phức gì không?" Lý Nhàn lo lắng hỏi. Thời gian cô ở đây không ngắn, tất nhiên biết sự lợi hại của anh em nhà họ Yến.



"Không sao" Diệp Thu nói, phát bóng đầu tiên.



Mới đánh được hai cái, nghe thấy tiếng bước chân đi tới. Trương chủ nhiệm vừa nãy lại quay lại rồi, theo sau còn có một đám nam nữ.



"Yến thiếu gia, chính là bọn họ không chịu nhường sân. Tôi đã giải thích rồi, sân này là do ngài bảo để lại trước. Nhưng bọn họ không nghe, còn nói, bảo ngài đích thân tới xin hắn". Trương chủ nhiệm đứng bên cạnh thêm mắm thêm muối.



Trương chủ nhiệm và giám đốc câu lạc bộ này là bạn, bình thường cũng là mắt cao hơn đỉnh, đặc biệt là trước mặt một số nhân viên cấp dưới tác oai tác quái quen rồi, ngoài anh em họ Yến và mấy thiếu gia có tiếng hắn đích thân phục vụ ra, những người khác đều không quá tiếp đón. Hôm nay không ngờ báo đại danh của anh em họ Yến mà vẫn bị người ta chửi cho, tất nhiên là có chút tức giận.