Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 421 : Diệp Thu vs Tham Lang!

Ngày đăng: 02:34 19/04/20


Long trời lở đất!



Chỉ có số ít người xem thấy được chuyển động của hai người, sau vài cú đấm đá, thân thể Hỏa Hầu như bao cát đứt dây rơi bịch xuống sàn.



Còn chưa đầy một giây, đại đa số chỉ mới chớp mắt một cái mà thôi, đã xảy ra chuyện gì? Hỏa Hầu sao tự nhiên ngã ra vậy?



Phải biết rằng có thể vào trận chung kết đều là cao thủ trong cao thủ.



Ai cũng hồ hởi chờ một màn kinh điển đẹp mắt, chẳng lẽ thế này là xong rồi?



Nếu đây là thi đấu bán vé, sợ rằng nhiều người trả lại vé.



Đại hội từ khi thi đấu tới nay, phàm là người thi đấu với Diệp Thu đều là chịu hậu quả ngoài ý muốn.



Trận đầu chiến thắng nhanh chóng đội viên Diều hâu của đội quốc đặc.



Trận hai lấy thực lực mạnh mẽ đánh bại đội viên Thương Long đội năm.



Trận ba hành hạ Bạch Hổ.



Trận bốn khiến mỹ nữ chủ động nhận thua.



Trận năm, cũng chính là trận chung kết, chuông chưa ngân hết, hắn đã đánh bay đối thủ ra ngoài.



Có loại chiến đấu như vậy sao? Thật khó coi.



Đây là ý kiến của đại đa số người.



Diệp Thu không có cái gì gọi là phong độ thân sĩ, hắn thầm nghĩ sớm cho khuôn mặt đáng ghét của Hỏa Hầu biến mất trước mắt hắn.



Không đợi hắn đứng lên, tam giác chiết xạ lại sử dụng, chỉ thấy thân thể nhoáng lên, người đã đến trước mặt Hỏa Hầu, nhằm mặt hắn đá một cước.



Một cước này thực đủ lực, sợ là Hỏa Hầu hoàn toàn không thể nhúc nhích.



Cước này, thực sự là đáng hạ chân.



Không ít người khiếp sợ một cước tàn nhẫn này của Diệp Thu, trong lòng âm thầm đoán.



Hỏa Hầy ăn cú này thật không nhẹ.



Hắn vốn tưởng rằng, trên thế giới này người có thể bằng tốc độ với mình cực kì hiếm thấy. Ít nhất là trong đại hội luận võ bộ đội đặc chủng, trừ đội trưởng Tham Lang không có ai có thể nhanh hơn tốc độ của mình.




Hắn đùa giỡn, lãnh khốc, tàn nhẫn, mạnh mẽ, cường đại, tất cả mọi người đều ghi tạc đáy lòng.



Một ít người cảm thán nói: đại đội luận võ, nhiều năm không xuất hiện ngôi sao mới.



Giang Yến Tử nhìn biểu hiện của Diệp Thu, vẻ mặt vui mừng, hẳn là hắn không bị tổn thương, có thể chiến đấu với Tham Lang.



Yến Thanh Phòng bình tĩnh nhìn tràng đấu, bóp nát cái chén trong tay, nếu trúng một cước này, Hỏa Hầu chỉ sợ xong đời.



Diệp Thu này, chỉ cần là người đội năm sẽ ra tay độc ác, chẳng lẽ hắn đoán ra kế hoạch của mình?



Lâm Thương Lan nhìn Diệp Thu ánh mắt cũng cực kì vui mừng, tốt lắm, quân nhân phải có tác phong như vậy, đánh cho đối thủ không gượng dậy được, trong những thời điểm quan trọng phải dứt khoát không để địch nhân trốn thoát.



Cấp dưới của Lâm Thương Lang hay có tật xấu này, nhiều lần bắt được địch, sau đó lơ là lại để bọn chúng chạy mất.



Hỏa Hầu còn đang muốn tìm thuốc bị Diệp Thu đá xuống, vì cái bình đã mở nắp, chất lỏng bên trong chảy ra, rất nhanh bốc hơi vào không khí.



Đã không có thuốc kích thích gen, vẻ mặt Hỏa Hầu mê mang ngẩng đầu lên đã thấy chân Diệp Thu đá tới.



Miệng há hốc, lại không phát ra âm thanh nào.



Trái tim hắn kịch liệt co rút, lần đầu hắn biết sợ hãi là gì.



Tên khốn này chả lẽ định giết mình?



Sắc mặt Quách tham mưu xanh mét.



Diệp Thu biểu hiện rất tốt, hơn nữa thân thủ lại vượt xa người khác, chính là một kích sắc bén như vậy, sợ là đá trúng cằm Hỏa Hầu, có thể đá bay đầu hắn.



Nếu sự tình phát triển đến mức Hỏa Hầu mất mạng, Diệp Thu cũng phải ra tòa án quân sự, hai cao thủ thiên tài đồng thời chết sớm, quốc gia không thể chấp nhận tổn thất này.



Không được, phải ngăn cản loại thảm kịch này phát sinh.



Tuy rằng biết như vậy là phá hư quy tắc trận đấu, nhưng Quách Chí Dũng vẫn hô lớn: "Dừng tay!"



Bốp!



Diệp Thu nghe lời dừng tay, nhưng không dừng chân.



Vốn một cước đá vào cằm Hỏa Hầu, biến thành đá thẳng vào mặt Hỏa Hầu, Hỏa Hầu còn chưa kịp biết gì cả người đã bị bay ngược vào thính phòng.