Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 427 : Buổi tối đến phòng em nha! (2)

Ngày đăng: 02:34 19/04/20


Thành tích thứ hai đồng đội, vô địch cá nhân, đây là thành tích tốt nhất mà tiểu đội Tử La Lan giành được từ trước đến giờ trong các lần đại hội. Không những thế, chức quán quân cá nhân còn là lần đầu tiên giành được.



Cô có lí do để kích động đến vậy.



Mỗi người làm cha làm mẹ khi thấy con cái mình giành được thành tích làm người khác phải ngưỡng mộ, đều cảm thấy vui mừng tự trong đáy lòng, thậm chí là vui mừng quá mà khóc.



Những thành viên khác cũng ào ào áp sát đến, mỗi người đều là đấm một quyền thật mạnh vào ngực của Diệp Thu. Diệp Thu đã giành được sự chấp nhận và tôn trọng của tất cả các thành viên Tử La Lan.



Đội trưởng của các tiểu đội đặc chủng khác cũng dẫn theo các thành viên của tiểu đội mình đến chúc mừng, Lạc Thiên Quân sau khi xem xong trận thi đấu, trong lòng kích động vô cùng, ánh mắt nhìn Diệp Thu cũng lấp lánh như muốn phát sáng, không biết là đang nghĩ cái gì nữa. Diệp Thu bị ánh mắt của hắn là cho cảm thấy có chút không thoải mái. Ánh mắt như này, chỉ những người phụ nữ yêu hắn tha thiết như Lam Khả Tâm và Nhiễm Đông Dạ mới có.



Chẳng nhẽ, hắn là….gay?.



Lão tử không thích đàn ông đã nhiều năm lắm rồi. Thời gian mà Diệp Thu bắt tay với Lạc Thiên Quân là vô cùng ngắn, sau đó lấy lí do là hắn thấy không khỏe trong người, bảo người khác khiêng hắn đi.



Ngân Li cũng dẫn theo đám vàng anh vàng yến trong tiểu đội Cuồng Phong của cô ta đến chúc mừng, người phụ nữ đẹp đến tinh tế này nhìn Diệp Thu cũng là ánh mắt long lanh phát sáng, có điều hắn không cảm thấy phản cảm vì điều đó, mà ngược lại trong lòng cảm thấy sảng khoái vô cùng.



Trong lòng đồng chí Diệp Thu của chúng ta, tất cả những người phụ nữ đẹp trong thiên hạ này để dùng ánh mắt đó để nhìn mình, hắn cũng sẽ chẳng có ý kiến gì.



"Trước lúc bắt đầu trận đấu, tất cả mọi người đều đang suy đoán xem quán quân lần này sẽ rơi vào tay ai. Đơn vị bộ đội số 5 là sáng giá nhất, Tham Lang càng là cao thủ hạng nhất. Thực ra mọi người đều nghiêng về người của bộ đội số 5 sẽ giành được quán quân. Cá nhân tôi thì nghiêng về anh hơn, trong lòng cũng rất lo lắng cho anh. Sau khi xem xong trận thi đấu làm tôi suýt nghẹt thở đó, đến tận bây giờ mới nhẹ nhõm được trong người. Diệp Thu, anh rất mạnh". Ngân Li cười nói với Diệp Thu, nụ cười chân thành mà ấm áp, có mùi vị của người phụ nữ trưởng thành, rất cuốn hút lòng người.



Lúc nghe cô ta nói bị không khí của trận thi đấu làm cho suýt nghẹt thở, ánh mắt của Diệp Thu bất giác trượt từ mặt của cô ta xuống dưới đến trước ngực.



Trái tim ở bên trong, tất nhiên là không nhìn thấy. Nhưng có thể nhìn thấy bộ ngực lớn đang như muốn bục ra khỏi chiếc áo lính bó sát người.
Lâm Bảo Nhi cũng cùng với giáo viên của cô và Án Khang tham gia tiệc rượu, khuôn mặt của Lâm Bảo Nhi đỏ ửng, hiển nhiên cô đã chui ở góc nào đó uống không ít rượu rồi mới chạy đến. Mắt cô hơi nhắm lại, con ngươi trong lúc đong đưa giống như là thủy ngân lấp lánh, hai bầu ngực phập phồng, kể cả là Diệp Thu muốn nhìn đi chỗ khác, cũng đều là cực kì khó khăn, hắn không đỡ nổi.



"Diệp Thu, nghe nói anh giành ngôi vị quán quân rồi?". Lâm Bảo Nhi cười hihi kéo cánh tay của Diệp Thu.



"Đúng vậy". Diệp Thu gật gật đầu. Xét cho cùng, có thể giành được chức vô địch này trước bao nhiêu đối thủ mạnh như vậy, quả thực là một việc đáng để tự hào. Hơn nữa, thằng cha Diệp Thu này quả thực cũng thích những ánh mắt sùng bái mê mẩn của những cô gái đẹp hay không cũng mặc dùng để nhìn hắn, thỉnh thoảng có khi không cẩn thận còn đâm phải cột điện.



Cứ ra sức mà khen ngợi và tán dương đi , hahaha.



"Ồ, em biết ngay anh sẽ giành được chức vô địch mà". Lâm Bảo Nhi như là có tài đoán trước sự việc, nói một cách bình đạm.



Diệp Thu hỏi một cách hiếu kì: "Em biết?".



"Đương nhiên rồi. Anh không giành được quán quân thì ai có thể đây? Cũng không xem xem anh là người gì của em, anh là đối tượng mà em muốn khế ước kết hôn ya". Lâm Bảo Nhi gật đầu một cách khẳng định.



Diệp Thu cười khổ, điều này có quan hệ gì với cô ta nhỉ?



"Qua đây, em nói với anh một câu". Lâm Bảo Nhi đảo mắt nhìn xung qunh, móc móc ngón tay với Diệp Thu.



"Ửm?". Diệp Thu liếc qua vị trí của Lâm Thương Lan, thấy hắn không nhìn về phía này, mới cúi đầu xuống ghé tai gần sát mồm Lâm Bảo Nhi.



"Tối nay đến phòng em". Lâm Bảo như nói khẽ khàng: "Nhất định phải đến đấy nha".