Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 433 : Mời lão đầu tử xuất núi

Ngày đăng: 02:34 19/04/20


Đường Quả thấy mình càng cuống càng loạn, thế là không thèm quan tâm nữa, chỗ bừa bộn này có thư kí dọn dẹp là được rồi, cũng không thèm để ý đến việc vừa nãy Diệp Thu cười mình, hỏi: "Sao anh đến đây rồi? Thời gian gần đây anh chạy đi đâu vậy? Ngày nào em cũng tìm anh, làm em lo lắng muốn chết, cứ nghĩ là anh…., cứ nghĩ là anh….".



Nhớ lại sự lo lắng trong thời gian này, cùng với sự ấm ức do Diệp Thu không từ mà biệt, khóe mắt cô đỏ lên, suýt chút nữa rơi lệ.



Mẫu thân mất sớm, sự mất mát này đến nay cô vẫn không thể nào quên được. Mà sự ra đi của Uông bá, rồi phụ thân thương nặng bất tỉnh, Thẩm Mặc Nùng, Lâm Bảo Nhi đều lần lượt rời cô mà đi, gần như làm cô trở thành một con chim nhỏ sợ cung tên, trở nên đặc biệt mẫn cảm với hai từ "li biệt".



Diệp Thu bước đến trước mặt Đường Quả, nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt chảy ra ở khóe mắt của cô. Cười nói: "Cứ nghĩ là thế nào? Không bao giờ trở về nữa? Anh chỉ là đi hoàn thành một nhiệm vụ nhỏ mà thôi".



"Ả? Có nguy hiểm không?". Đường Quả vội vàng hỏi. Lần trước Diệp Thu rời Yên Kinh đi Mĩ, họ ở chung cư Lam Sắc lo lắng sợ hãi mất một thời gian, quả thực không muốn nghe thêm bất kì thông tin gì về việc Diệp Thu lại đi chấp hành mấy cái nhiệm vụ chết tiệt đó.



"Không nguy hiểm". Diệp Thu cười, lắc lắc đầu.



"Vậy thì tốt, Diệp Thu, lần sau lúc anh rời đi, nhớ nói với bọn em một tiếng được không? Bọn em đều rất lo lắng cho anh". Đường Quả nhìn Diệp Thu, nét mặt như đang khẩn cầu. Khuôn mặt cô hơi ngẩng lên, như đang chờ đợi câu trả lời của hắn, vệt nước mắt trên mặt vẫn chưa khô, bộ dạng đáng thương như đang muốn khóc.



"Được, lần này là anh sơ xuất, lần sau nhất định sẽ thông báo với bọn em". Diệp Thu nói. Trong lòng hắn thì nghĩ, nếu như thông báo sạch cho mấy cô, chỉ sợ nhiệm vụ bí mật sẽ chẳng còn gì là bí mật nữa.



"Ừm, như vậy mới ngoan". Đường Quả cười.



"Văn phòng của Đường thúc thúc có người dùng không?". Diệp Thu hỏi.




"2111, đây là phòng bệnh tốt nhất của bệnh viện Thiên Phúc, mở cửa sổ ra là có thể nhìn thấy hồ Thiên Vân, bất luận là xuân hạ thu đông đều vô cùng đẹp, ba thích làm việc và sinh hoạt ở những nơi tầm nhìn thoáng đãng…tuy ba hiện giờ không thể nhìn thấy, nhưng em nghĩ như vậy sẽ có lợi cho sự hồi phục của ba". Đường Quả đẩy của bước vào, giọng nói trầm xuống, có thể nghe ra được tình cảm sâu nặng của cô đối với phụ thân.



"Bác sĩ nói thế nào?". Diệp Thu bước vào phòng bệnh, nhìn Đường Bố Y lúc này đang nằm yên tĩnh trên giường, trong lòng đau như có kim đâm.



"Bị trúng đạn ở cổ, viên đạn đè vào đầu mút dây thần kinh….Bác sĩ nói, nếu như phẫu thuật, khả năng trở thành người thực vật là tương đối lớn, họ cũng không dám tùy tiện tiến hành phẫu thuật. Thời gian trước đã tổ chức không ít chuyên gia khoa não và khoa thần king tiến hành hội chẩn. Cơ hội thành công chỉ có 4 phần….gần đây lúc nào em cũng đang do dự, không biết có nên chấp nhận phương án chữa trị không an toàn này không". Đường Quả ngồi ở mép giường của Đường Bố Y, kéo tay của ông ấy, nét mặt đau đớn nhìn khuôn mặt người cha đang ngày càng gầy đi, nhẹ nhàng nói.



Diệp Thu suy nghĩ một lát, nói: "Ca bệnh này quả thực là khó giải quyết, nếu như bệnh nhân là người bình thường, thì mấy bác sĩ này từ sớm đã tiến hành phẫu thuật rồi. Nhưng thân phận của Đường thúc thúc có chút đặc thù. Sự mạo hiểm này họ không gánh chịu được, cũng không có ai muốn bước ra gánh cả. Có điều, cơ hội cứu chữa là vẫn có…ít nhất, anh từng gặp ca bệnh còn khó giải quyết hơn thế này".



"Có ca bệnh còn khó giải quyết hơn sao? Là ai? Người đó ở đâu? Bao nhiêu tiền em cũng phải mời được ông ấy đến". Đường Quả đứng dậy nắm chặt lấy cánh tay của Diệp Thu, do kích động, hai tay cô không ngừng rung lên nhè nhẹ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



"Dùng tiền cũng không thể mời ông ta xuất núi được". Diệp Thu lắc đầu nói: "Chỉ sợ là cần phải có một số thủ đoạn đặc biệt".



Ca bệnh như này, dựa vào y thuật của Diệp Thu thì hắn cũng không dám tùy tiện động thủ, hắn từng thấy thủ pháp trị bệnh cứu người của lão đầu tử, nếu như ông ta đồng ý xuất núi, thì chắc chắn sẽ có 6 phần có thể thành công.



Có điều, lão đầu tử có lời thể chưa báo được thù thì không bước vào Yên Kinh một bước, liệu ông ta sẽ đồng ý đến cứu Đường thúc thúc không?



Nếu như lão đầu tử tiến vào Yên Kinh, thì sẽ khuấy động Yên Kinh thành như thế nào?