Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 443 : Tân đội trưởng nhận chức! (1)

Ngày đăng: 02:34 19/04/20


20 thành viên của tiểu đội Tử La Lan lần lượt phát ngôn, dưới sự cầm đầu của Phong Cẩu (chó điên), tất cả đều kiên định đứng sau lưng Diệp Thu, ánh mắt như thách thức cục trưởng Lí đang sắp bạo nộ và Lâm Lập ánh mắt đang cháy hừng hực ngọn lửa chiến đấu.



Họ biết, những người này là đến để tranh vị trí đội trưởng tiểu đội Tử La Lan, những việc họ phải làm là giúp Diệp Thu giữ được vị trí này.



Ngoài Diệp Thu ra, ai họ cũng không phục.



Nói thật, Diệp Thu đối với họ cũng chẳng ra làm sao cả. Ngày đầu tiên đến đã một mình thách thức cả tiểu đội Tử La Lan, làm cho các thành viên của cả tiểu đội Tử La Lan trong một thời gian dài không ngóc đầu lên được. Sau này trong cuộc chiến phục thù, bất luận là ai khiêu chiến với Diệp Thu, hắn đều không từ chối, sau đó đánh cho đối thủ nằm bò ra đất, không chút kiêng nể đến tình đồng đội.



Mấy người bọn họ đều là từng thất bại trong tay Diệp Thu, người không bị hắn đánh cho trọng thương là không có. Thế nhưng cũng chính là như vậy, mới làm cho họ có sự nhận thức đầy đủ về thân thủ của Diệp Thu.



Người mà kẻ mạnh tôn trọng nhất chính là người mạnh hơn mình, họ hiểu rõ khoảng cách giữa mình với Diệp Thu.



Vào thời điểm đó, mọi người tuy có sự nhận thức đầy đủ về thân thủ của Diệp Thu, nhưng hoàn toàn không có kiểu tình cảm bảo vệ như này, mà ngược lại, nếu như có cơ hội, họ sẽ không bỏ qua cơ hội lén lút đạp cho hắn mấy cái.



Thật sự làm cho tiểu đội Tử La Lan biến thành một tập thể đoàn kết, làm cho họ bắt đầu có ý thức bảo vệ Diệp Thu, bảo vệ vinh dự của tiểu đội Tử La Lan được bắt đầu từ đại hội tỉ võ đặc chủng binh.



Cần phải biết, một số những nội dung thi đấu mang tính tập thể vốn dĩ là cách hay để kết nối nhân tâm. Ví dụ như ở Olympics Bắc Kinh 2010, vốn dĩ những thành phố hay chửi bới lẫn nhau, công kích lẫn nhau, trong thời gian diễn ra Olympics đột nhiên kết nối với nhau thành một khối, tất cả cùng chung ý chí, tất cả đều đồng tâm hiệp lực hô hào cổ vũ cho vận động viên của nước mình, trong lòng họ chỉ có một cái tên, đó là long đích truyền nhân (truyền nhân của rồng), không còn sự phân cách giữa khu vực và kì thị lẫn nhau.



Đại hội tỉ võ đặc chủng binh cũng là như vậy, lúc đó, tất cả những thành viên có cơ hội lên sân đều ra sức nỗ lực, vì vinh dự của mình, vì vinh dự của tiểu đội Tử La Lan mà liều mạng chiến đấu với đối thủ. Còn những thành viên không thể ra sân thì đều hò hét cổ vũ cho đồng đội của mình, hi vọng họ có thể đánh bại đối thủ giành được thắng lợi.



Diệp Thu không làm cho họ thất vọng, hắn giống như là nuốt phải thuốc kích dục vậy, trận sau dũng mãnh hơn trận trước, trận sau càng cường hãn hơn trận trước, những đối thủ chặn trước mặt hắn lần lượt bị hắn đánh bại, cuối cùng dẫn dắt tiểu đội Tử La Lan giành được thành thích thứ hai đồng đội tại đại hội, đồng thời bản thân hắn đích thân gặt hái vòng nguyệt quế nội dung cá nhân.



Diệp Thu mang đến cho họ sự tôn nghiêm và vinh dự, cho họ khoái cảm được người khác tôn trọng. Còn họ cũng dần dần tiếp nhận người đồng đội như Diệp Thu, thậm chí là coi hắn như người đứng vị trí thứ hai trong đội.



Tuy thông tin Giang Án Tử sắp được điều đi nơi khác vẫn chưa được công khai, nhưng mọi người đều biết chuyện này. Họ cho rằng, sau khi Giang Án Tử được điều đi, chắc chắn Diệp Thu sẽ tiếp nhiệm chức đội trưởng tiểu đội Tử La Lan. Không ngờ bên trên lại phái một thằng cha họ Lâm đến để tranh vị trí này.




Đến cao thủ của đơn vị bộ đội số 5 là Tham Lang cũng không thể nào so tốc độ với Lâm Lập, càng huống hồ là Lâm Lập?



Cú đấm với tốc độ nhanh đó trong mắt Diệp Thu là chậm chạp vô cùng, cho đến khi nắm đấm cách người hắn 3cm thì hắn mới xuất quyền nhanh như sấm chớp.



Uỳnh!



Ầm!



Thân người Lâm Lập bay ra ngoài, thậm chí còn đập vào đám người đang đứng ở mép sàn đấu.



Nhị trọng kình.



Đây là một sức mạnh không thể chống đỡ, cũng là sức mạnh mà Lâm Lập trước giờ chưa từng được thể nghiệm.



Lâm Lập ngã ngồi lên mặt đất, nhìn nắm đấm vẫn còn đang tê dại của mình, bộ mặt ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.



Rốt cuộc là chuyện gì vậy nhỉ?



Rõ ràng là một quyền đối nhau, sao lại có hai đường lực?



Một luồng mạnh, luồng kia còn mạnh hơn. Lúc mình đang định thu chiêu, nhanh quá không kịp phòng liền bị luồng lực đạo cực mạnh của hắn đẩy bay ra xa.



Chẳng nhẽ là ảo giác của mình?