Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 504 :

Ngày đăng: 02:35 19/04/20


"Bằng chứng gì à? Tôi biết chắc chắn ông chẳng phải hạng tốt đẹp gì. Nên trước khi ông đến tôi đã đặt máy ở phòng khách, toàn bộ những nội dung mà chúng ta đã nói đều đã bị tôi ghi lại. Ông có muốn nghe lại lần nữa không? " Lưu Tuế Tăng liền rút trong túi ra một cái hộp nhỏ màu đen đặt lên chiếc bàn thạch lớn trong phòng họp.



" Đường đổng, đây là toàn bộ băng ghi âm, mọi người có thể bật lên nghe thử." Lưu Tuế Tăng mỉm cười nói với Đường Quả.



Đường Quả gật đầu ra hiệu cho Mã Lệ cầm lấy và phát cho mọi người cùng nghe.



Khi tiếng cuộn băng ghi âm phát lại toàn bộ nội dung cuộc nói chuyện giữa Uông Toàn Nhân và Lưu Tuế Tăng một các rõ ràng thì Uông Toàn Nhân hiểu rằng mình đã không còn lối thoát. Lúc này Vương Hậu Hoa đang chán nản tựa vào thành ghế.



Lưu Tuế Tăng nhìn Uông Toàn Nhân đầy khinh bỉ nói: " Giờ thì không còn nói gì được nữa chứ? Làm người thì phải giữ lời thành thật. Đừng có tuỳ tiện lừa người khác. Rơi vào hoàn cảnh này không phải là do đám người không có chút tố chất doanh nhân các ông tự gây ra sao? "



Sự việc phát triển đến mức độ này, đến cả Lưu Tuế Tăng cũng đều đẩy hết những hiện trạng hiện tại của mình lên đầu Uông Toàn Nhân. Nếu không phải là bọn họ đến tìm mình thì mình đã cạnh tranh công bằng với Đường Thị, cũng không phải là không có cơ hội giành chiến thắng.



Lần này thì hay rồi. Kể cả Đường Quả không truy cứu trách nhiệm đến cùng thì sau này Bách Lạc vẫn còn dũng khí làm đối thủ của Bách Lạc sao?



"Trưởng bộ phận Uông, những gì ông nói là sự thật? Thật sự muốn mang những nghiệp vụ của Đường Thị đến Bách Lạc của chúng tôi để làm?" Trong băng ghi âm vang ra giọng của Lưu Tuế Tăng.



" Đương nhiên là sự thật, nếu không sao tôi phải đến đây làm phiền Lưu đổng chứ?" Đây chính là giọng của Uông Toàn Nhân.



"Ông có thể làm chủ được sao? Kế hoạch này rất có tính khả thi, nhưng cũng rất dễ bị người ta phát hiện. Nếu như bên trên không có người giúp đỡ là hộ ứng thì e rằng chưa làm được mấy vụ làm ăn thì đã bị người ta tra ra rồi."



" Thật không dám giấu, Vương đổng của chúng tôi cũng rất có hứng thú với kế hoạch này."



Cả phòng họp xôn xao!



Tuy rằng ai cũng nghi ngờ Uông Toàn Nhân sẽ bán đứng lợi ích công ty, đương nhiên Vương Hậu Hoa cũng sẽ có phần, nhưng không có bằng chứng xác thực. Thật là không ngờ đoạn ghi âm này lại kéo cả Vương Hậu Hoa vào đó.



Vương Hậu Hoa tái mét mặt. Cười nhạt nhìn Uông Toàn Nhân nói: " Ngậm máu phun người. Chuyện này từ đầu đến cuối tôi hoàn toàn đều không hề biết gì hết. Uông Toàn Nhân, ông không thể lợi dụng sự tính nhiệm của tôi với ông để đổi lấy lợi ích của bản thân mình. Ông nói tôi đồng ý với việc này, có bằng chứng gì không?"



Đường Quả cười nhạt đầy khinh bỉ với Vương Hậu Hoa. Mọi chuyện đã đến nước này, đương nhiên là phải đánh chó xuống nước rồi.



Đôi mắt tuyệt đẹp nhìn Vương Hậu Hoa cười nói: " Chuyện này ông biết hay không có thể tạm gác sang một bên, đương nhiên sẽ có người bên đội điều tra tội phạm kinh tế đến thẩm vấn. Như vậy việc tiếp theo ông muốn thoát khỏi liên luỵ cũng không được đâu"



Đêm qua Vương Cẩm Tú ra ngoài chơi với bạn đến rất khuya nên hôm nay liền kiếm cớ không đến công ty.



Dù sao sếp trực tiếp của hắn ta cũng chính là Uông Nhân, kể cả một tháng anh ta không đến công ty báo cáo, Uông Nhân cũng không trách mắng một câu.




Đường Quả quay sang Mã Lệ đang đứng sau lưng mình nói: " Đi mời họ vào đây."



Mã Lệ nhanh nhẹn đi ra, lát sau đã quay vào, sau lưng dẫn theo mấy nhân viên công tác mặc đồ Tây. Nhìn những huy chương mà họ đeo trước ngực, họ chính là những nhân viên bên điều tra các vụ án kinh tế lớn.



"Ông Uông Nhân, chúng tôi nghi ngờ ông bán đứng lợi ích công ty, có những hành vi phi pháp, mời ông theo chúng tôi điều tra làm rõ vụ việc."



" Ông Vương Hậu Hoa, chúng tôi nghi ngờ ông bán đứng công ty, có hành vi phạm pháp, mời ông theo chúng tôi một chuyến."



Đồng thời còn có hai nhân vật cao cấp trong bè lũ Vương Hậu Hoa cũng bị mời đi vì bọn họ ít nhiều gì cũng có tham gia vào các hoạt động phạm pháp của Vương Hậu Hoa.



Trận đấu này Vương Hậu Hoa đã rớt đài, bè lũ Vương Hậu Hoa cũng hoàn toàn biến mất trên võ đài quyền lực của Đường Thị.



Đột nhiên, trong phòng họp tiếng vỗ tay dậy lên như sấm.



Đầu tiên là tiếng vỗ tay của Đảng Kiến Đông trưởng bộ phận tài chính, tiếp theo đó là tiếng vỗ tay nhiệt liệt của những người khác.



Biểu hiện của Đường Quả hôm nay quả là rất xuất sắc, họ có lý do giành những tràng vỗ tay ấy để tán thưởng vị lãnh đạo trẻ tuổi của họ.



Đường Quả biết những hành động của mình đã chinh phục được tất cả các lãnh đạo cao cấp ở đây, trong lòng hết sức vui mừng nhưng cũng không hề thể hiện ra mặt. chỉ giơ tay ra hiệu mọi người ngừng lại rồi cười nói: " Bây giờ tôi rất hân hạnh được giới thiệu một người bạn cũ mà tôi nghĩ khi gặp lại ông mọi người nhất định cũng sẽ rất vui mừng."



Nói xong, cửa phòng họp liền mở ra, Diệp Thu đẩy Đường Bố Y khuôn mặt rạng rỡ bước vào.



" Đã lâu không gặp, mọi người vẫn còn nhớ người bạn cũ này chứ?" Đường Bố Y tươi cười chào hỏi mọi người trong phòng.



Lúc đầu tất cả đều vô cùng kinh ngạc, sau đó thì từng người một nhanh chóng bước đến đón Đường Bố Y.



" Chủ tịch, ngài đã phục hồi sức khoẻ rồi?"



" Đổng sự trưởng, ngài không sao chứ? Chuyện gì thế này?"



" Đổng sự trưởng, ông về rồi thì tốt. Đại tiểu thư cô ấy làm rất tốt."



Những người đã cùng đi với Đường Bố Y một đoạn đường dài, cùng nắm chặt tay chinh phục thiên hạ liền nắm lấy tay Đường Bố Y nước mắt lưng chòng.