Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 516 :

Ngày đăng: 02:35 19/04/20


Diệp Thu là không dám thử nghiệm. Bí mật như vậy cũng không thể khiến càng nhiều người biết.



Rất khó tưởng tượng, nếu người bên cạnh mình biết mình có một chiếc nhẫn, mình dùng nó có thể theo dõi trong lòng họ suy nghĩ gì.



Chẳng lẽ bọn họ còn có thể nguyện ý ở cạnh mình sao?



Đáp án chắc chắn là không.



Cho dù là bản thân Diệp Thu, có người nói lời như vậy với hắn, hắn cũng muốn nhanh chóng chạy thật xa. Chuyện như vậy quả thật khiến người ta rợn cả tóc gáy.



Giục ngựa chạy một đoạn nữa thì phía trước chính là thanh chắn. Diệp Thu đã chạy tới biên giới của trường nuôi ngựa.



Bỏ lại ngựa, Diệp Thu tay bắt trảo, liền rất dễ dàng từ trên thanh chắn nhảy xuống.



Phía dưới là một khe suốt, không sâu, nhưng lại rất dễ dàng ẩn nấp. Diệp Thu lúc chạy tới đoạn này, liền vô cùng cẩn thận.



Minh thương tránh không dễ, ám tiễn càng khó phòng. Diệp Thu cũng không biết đối thủ đuổi theo mình là ai. Chẳng lẽ còn có thể ký thác hy vọng vào nhân phẩm đối phương sao. Gã không cần đấu ngầm với mình thì mình cần phải quyết đấu quang minh chính đại sao?



Cũng may một đường không có nguy hiểm. Mãi đến khi Diệp Thu đi tới một khoảng trống trải.



"Tôi chờ anh đã lâu". Một giọng nói đầy tử khí đột nhiên truyền vào lỗ tai Diệp Thu.



Giọng nói này giống như từ địa ngục phát ra vậy. Không có tình cảm và cảm nhận được bất cứ sự sống nào. Khiến thân thể người khác thoáng cái như rơi vào hố băng.



Lông tơ trên người Diệp Thu dựng đứng cả. Thân thể giống như đóng băng không thể cử động nữa.



Diệp Thu nhìn bốn phía, nhưng lại không phát hiện dù chỉ là bóng người ta.



Gặp quỷ à?



Mới vừa rồi rõ ràng có người nói chuyện, sao lại không thấy người đâu chứ?



Có điều, Diệp Thu xác định là gã tồn tại. Bởi vì sát khí giống như thực thể vẫn xoay quanh thân thể Diệp Thu. Hắn dự cảm được, chỉ cần mình hơi nhúc nhích là có thể sẽ gặp đả kích mạnh mẽ như mưa rào.




Gã bây giờ chạy tới Hong Kong, chỉ sợ cũng đến đại hội dị năng của Thiên giới gì đó.



Đại đô thị Hong Kong hiện đại hóa phồn hoa náo nhiệt, đột nhiên có một đám sinh vật không nên tồn tại trên thế giới này nhập hội, không biết là may mắn hay là đau khổ nữa. Ít nhất, thị dân Hong Kong nhất định sẽ không hoan nghênh.



"Khặc khặc khặc". Huyết Quỷ Lôi Sơn lại nở nụ cười u ám, cho dù khi lão cười thì cơ mặt cũng không có có chút biên độ tác động gì. Thật giống như thanh âm này chỉ là từ trong cổ họng khô cằn vọng lại vậy.



"Thằng nhãi, có chút kiến thức đấy. Giao âm khí cho tôi, bỏ vũ khí đả thương tôi xuống, tôi sẽ tha cho cậu khỏi chết". Huyết Quỷ Lôi Sơn vô cùng cuồng vọng nói.



Diệp Thu lắc đầu nói: "Không có âm khí, mà có cũng sẽ không cho ông. Vũ khí ở trên người của tôi. Nếu muốn thì tự mình tới lấy. Còn nữa, tôi biết ông sẽ không tha tôi khỏi chết. Loại lời như thế, ông nói không ít trước mặt một số người Miêu vô tội rồi đúng không? Tôi miễn cưỡng còn có thể có chút kỹ năng. Máu tươi của tôi đối với sự đề thăng của ông không phải càng tốt hơn à? Ông sẽ để tôi rời đi ư?"



Trên mặt Huyết Quỷ Lôi Sơn rốt cuộc cũng có biểu lộ, đó là vẻ mặt kinh ngạc. Lão đảo con mắt vàng đục ở trên mặt Diệp Thu một vòng, lại nở nụ cười khặc khặc khặc, nói: "Không sai. Rất không tồi. Không ngờ lại tới một tên nhãi hiểu rõ lão quỷ. Lần này hành trình tới Hong Kong thật đúng là chẳng uổng. Tiểu quỷ, cậu rốt cuộc là ai?"



"Tôi là ai chẳng quan hệ gì với ông. Tôi chỉ là không thích bị người theo dõi. Cho nên, sau này ông đừng có lắc lư ở bên cạnh tôi". Diệp Thu nhún nhún vai nói.



"Xem ra chúng ta không thể nói chuyện rồi".



Diệp Thu biết lão lại muốn phát động công kích, lại một lần nữa nín thở ngưng thần. Toàn bộ tinh thần lực đều đặt ở trên người của lão, nói: "Nếu bản thân không muốn lưu lại. Vậy thì chỉ có thể lưu ông lại".



Gió thổi.



Người động.



Nhanh đến nỗi giống như không có bóng. Diệp Thu chỉ có thể nắm bắt phương hướng gió thổi.



Lúc người xông thẳng về trước, cho dù lão có nhỏ thó gầy yếu cỡ nào, đều sẽ kéo theo một dòng khí loãng nhiễu loạn sự thăng bằng ổn định.



Những thứ này, chỉ có cao thủ đứng đầu mới có thể nắm bắt, cũng là mấu chốt quyết định thành bại khi cao thủ quyết đấu.



Bá!



Nhắm về hướng gió, Diệp Thu lại một lần nữa rút lợi khí ra khỏi vỏ!