Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 55 : Một người trông quan ải

Ngày đăng: 02:30 19/04/20


"Diệp Thu, vứt hắn sang đây cho chúng tôi chơi…" Đường Quả lớn tiếng hét.



"Đúng đấy, bọn tôi không đánh chết hắn đâu mà lo... đánh dở sống dở chết thôi…" Lâm Bảo Nhi ở đằng sau nói thêm.



Tên râu ria xồm xoàm bước siêu vẹo, suýt nữa thì bị ngã. Hai cô gái điên dở này lấy mình là trò chơi của họ sao?



Trong lòng tức giận, bèn phấn kích đi đến. Tên râu ria xồm xoàm chạy đến, được mấy bước thì đến trước mặt Diệp Thu, đấm một phát vào cằm Diệp Thu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



Diệp Thu không dám đỡ cú đấm ấy, lùi lại phía sau một bước. Tên râu ria xồm xoàm cho Diệp Thu một cùi trỏ.



Diệp Thu lại một lần nữa tránh được đòn đó của hắn, người lại lùi về phía sau một bước. Mọi người xung quanh bắt đầu ủng hộ tên râu ria xồm xoàm, cô gái quan tâm đến Diệp Thu thì hét Diệp Thu cố lên.



"Chị Đường Đường, Diệp Thu hình như đánh không lại nổi tên râu ria xồm xoàm". Lâm Bảo Nhi kéo cánh tay của Đường Quả nói: "Em gọi điện nhé?"



Nụ cười trên khuôn mặt Đường Quả tắt đi, đang chăm chú xem trận quyết đấu giữa tên râu ria xồm xoàm và Diệp Thu. Dù không hiểu về võ thuật, nhưng cô ấy xem vẫn hiểu, tên râu ria xồm xoàm và đám người mặc đồ đen mà vừa nãy bị Diệp Thu giải quyết gọn không giống nhau. Đòn đánh của hắn thật sắc bén, hơn nữa tốc độ nhanh một cách kì lạ, làm Diệp Thu lùi lại hai bước.



Trầm Mặc Nùng đang lo lắng, đưa điện thoại cho Đường Quả nói: "Quả Quả, em gọi điện cho bố em đi. Bảo ông ấy nhanh chóng phái người đến đây".



Đường Quả nhận điện thoại, lúc đang định gọi, không ngờ Diệp Thu đột nhiên cười lớn với tên râu ria xồm xoàm.



"Bộ đội đặc chủng của Nga Hoàng đã ra tay sao? Song hai tay dường như không phải là chiêu chính". Diệp Thu vừa đỡ đòn liên tiếp của tên râu ria xồm xoàm, vừa cười nói.
"Được. Còn nhiều thời gian mà. Đây là danh tiếp của em, anh Diệp nếu rỗi rãi thì đến đây chơi". Phí Tường rút từ trong túi áo ra tấm danh thiếp đưa cho Diệp Thu.



"Nhất định rồi". Diệp Thu cất danh thiếp đi, đánh mắt sang Đường Quả, Trầm Mặc Nùng, mấy người lập tức đi ra ngoài.



Vì còn sớm, quán bar vẫn tiếp tục kinh doanh. Trải qua sự kích thích của hai trận đấu kinh điển vừa nãy, thanh niên nam nữ nhiệt huyết sôi trào, bọn họ lại không thể đánh nhau như Diệp Thu, không thể làm gì khác đó là đặt sức lực của mình lên người khác phái trong vũ trường.



"Thiếu gia, tôi có cần đưa người đi theo bọn chúng không". Tên râu ria xồm xoàm đi đến trước mặt Phí Tường, lễ phép hỏi.



"Đuổi theo? Tại sao? Chúng ta giờ là bạn bè". Mặt Phí Tường nở nụ cười,



Tên râu ria xồm xoàm hơi ngạc nhiên, không hỏi thêm câu nào nữa, bảo người đưa các anh em nằm trên mặt đất không đứng dậy được đi bệnh viện.



Ở trong xe, Đường Quả và Lâm Bảo Nhi vẫn bức xúc, tiếp tục nói lại chuyện vừa nãy.



"Quá đẹp trai, điệu bộ của Diệp Thu lúc nãy có khí phách của một người trông quan ải, vạn người không qua được".Đường Quả cười ha ha mà nói: "Vốn cho rằng là một vệ sĩ không tài cán gì cơ, ai ngờ lại giỏi như vậy".



"Ừ. Chồng chị sẽ là người trông quan ải, một vạn người chồng khác cũng không qua được". Lâm Bảo Nhi nói.



Đường Quả sửng sốt, sau đó rất nhanh phản ứng lại, kêu lên: "Cái con ranh này, mày muốn chết phải không?"