Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 58 : Bởi vì anh ta đáng ghét

Ngày đăng: 02:30 19/04/20


Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc!



Ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào kẻ may mắn này, những học sinh đứng ở phía sau chỉ cho là Nhiễm Đông Dạ có quen với Diệp Thu, cho nên mới qua đây chào hắn, đều có phần hâm mộ Diệp Thu. Trong lòng cũng tiếc nuối vì bản thân không được sinh ra trong nhà giàu có, nếu không cũng có thể như mấy người kia chủ động qua chào hỏi Nhiễm Đông Dạ rồi.



Còn trong lòng đám công tử thiếu gia nhà giàu đang đứng gần bọn họ thì cũng thắc mắc đầy bụng. Thằng nhãi này có lai lịch thế nào mà có thể khiến Nhiễm Đông Dạ chạy tới nói chuyện với hắn như vậy chứ? Tên này hình như là do Dương Ái Quốc dẫn đến. Lẽ nào hắn cũng là người trong Đại Viện? Nhưng chưa từng thấy nhân vật này mà.



Nhưng không ngờ là, Dương Ái Quốc cũng vô cùng nghi hoặc. Sao họ lại quen nhau nhỉ? Vừa rồi còn nói không nhìn rõ người ta mặt ngang mũi dọc thế nào, nhưng nghe lời Đông Dạ nói thì hình như bọn họ rất quen thuộc nhau.



Dương Nhạc và Lý Đại Tráng lại còn khoa trương hơn, hai người bọn họ đứng ngay bên cạnh Diệp Thu, không ngờ được ngắm nhìn tuyệt sắc giai nhân Nhiễm Đông Dạ ở trong cự ly gần như vậy, nên trong mắt bọn họ ánh lên niềm hưng phấn khó tả. Hai đại lão gia này khi bị kích động một cái thì việc ngốc gì cũng đều làm được, hai người cứ tồng ngồng cầm tay nhau trước mặt bàn dân thiên hạ… hy vọng là không ai nghĩ đến mặt khác. Mặc dù trong thời đại này, tình yêu không liên quan gì nhiều đến tính cách, quốc gia, tuổi tác, nhưng cũng không nên có những cử chỉ kỳ lạ như vậy trước mặt công chúng.



Diệp Thu nhíu mày một cái, vừa cười vừa nói: "Nhiễm tiểu thư, tôi nghĩ là cô đã nhận lầm người rồi! Tôi không nhớ là đã từng gặp cô."



Lời này của Diệp Thu vừa nói ra, thì vô số người hâm mộ Nhiễm Đông Dạ ở xung quanh đều muốn ném găng tay trắng, quyết đấu với hắn một phen. Dương Nhạc và Lý Đại Tráng cũng muốn chạy đến đạp cho hắn vài phát… Người ta con gái đã chủ động đến bắt chuyện với mình, cũng đã là chuyện không dễ dàng gì, vậy mà ngươi còn vạch trần người ta làm chi? Có người đàn ông nào như ngươi không?



Sắc mặt Nhiễm Đông Dạ xìu hẳn đi, nhưng rất nhanh sau đó đã khôi phục lại trạng thái tươi cười ban đầu, nói: "Anh đúng là người hay quên. Lần trước lúc ở khách sạn thấy anh và bọn Dương Ái Quốc so tài uống rượu, tôi và bạn tôi còn vỗ tay cổ vũ cho anh mà."



"Ồ." Diệp Thu gật gật đầu. "Cảm ơn".



"Diệp… Buổi sáng anh có thời gian không? Tôi muốn mời anh một bữa." Nhiễm Đông Dạ nhìn khuôn mặt thanh tú, đôi lông mày hướng lên phía trên cùng với cái miệng nhếch lên mỗi khi cười của Diệp Thu, thành khẩn nói.
"Đông Dạ, cô không sao chứ?" Nữ trợ lý này có chút luống cuống, cô không chỉ là trợ lý công việc cho Nhiễm Đông Dạ, mà còn là trợ lý cho sinh hoạt của nàng. Nhiễm Đông Dạ là người mới, rất được công ty coi trọng, bồi dưỡng. Nếu nàng có vấn đề tâm lý gì đó mà mình không biết, thì đó chính là sự thất trách của mình.



"Không sao. Chỉ là thấy hơi mệt thôi". Nhiễm Đông Dạ lắc đầu nói.



"Có thể là do gần đây công việc gấp gáp quá, thế chúng ta đi spa nghỉ ngơi một chút được không?"



"Không cần đâu. Để tôi quay về ký túc xá ngủ một giấc là hết thôi."



Xe dừng lại trước cổng học viện điện ảnh Yến Kinh, Nhiễm Đông Dạ từ trong xe chui ra, vẫn mặc bộ quần áo mới quay phim vừa rồi nên rất thu hút ánh mắt của người khác. Có điều do sinh viên ở học viện điện ảnh này đi làm thêm ở ngoài rất nhiều, nên Đông Dạ không khiến người khác phải chạy đến vây quanh.



Vẫy tay chào trợ lý của mình xong, Nhiễm Đông Dạ xách theo chiếc túi của mình rồi đi vào trường. Suy nghĩ một lát, lại rút chiếc điện thoại từ trong túi xách ra, bấm một dãy số.



"Alô, là Dương Ái Quốc phải không? Diệp Thu còn ở bên cạnh anh không thế?"



"Còn. Sao lại quan tâm đến cậu ấy thế?" Dương Ái Quốc nghi ngờ liếc nhìn Diệp Thu đang ngồi bên cạnh, thầm nghĩ không biết Diệp Thu và Nhiễm Đông Dạ rốt cuộc là có quan hệ gì.



"Bởi vì anh ta rất đáng ghét." Nhiễm Đông Dạ hằn học nói. Vừa nói dứt lời, những giọt nước mắt ủy khuất như đã trực chuẩn bị trào ra ngoài đến nơi. Nàng cắn môi nói: "Anh điều tra về cậu ta giúp tôi nhé, nhưng đừng để cậu ta biết."