Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 589 :

Ngày đăng: 02:36 19/04/20


Diệp Hồ gọi điện thoại nói bên kia có tình huống khẩn cấp, Diệp Thu tất nhiên phải đi qua đó một chuyến.



Chuyện Diệp Thu cần làm cũng không tiện để Tây Môn Hướng Đông tham dự vào, liền bảo gã về trước. Cũng không bảo gã lái xe đưa đi, bản thân sau khi gọi taxi liền chạy tới biệt thừ xa hoa Bán Sơn mà các đội viên trong tiểu đội Violet ở.



Tài xế xe taxi Hồng kong và tài xế Yến Kinh giống nhau, đều có thể tán dóc. Chỉ cần lên xe của bọn họ, bình thường đều có thể nói mấy câu với họ. Nhưng vì quần áo Diệp Thu bất phàm, hơn nữa chỗ đi tới là tụ tập của phú hào. Tài xế liền chuyên tâm lại xe, không dám làm thân với Diệp Thu.



Diệp Thu cũng vừa hay có thời gian để thả lỏng đầu óc, suy nghĩ chút vấn đề.



Bây giờ công việc của hắn phân làm ba bộ phận, một bộ phận công việc là ở tổ chức Thiên giới, bộ phận này do ba tổ do tiểu đội Violet và bọn người Lạc Thiên Quân tạo thành hoàn toàn phụ trách. Mỗi tổ bọn họ đều đã căn cứ tư liệu khoa tình báo quốc an cung cấp tiến hành điều tra. Thậm chí còn theo dõi khoảng cách xa với một số nhân sĩ Thiên Giới.



Một bộ phận công việc khác thì liên quan tới sòng bạc Macao, cái này gio cho Phí Tường và Tây Môn Hướng Đông xử lý là được rồi. Mình cũng không cần quá hao tâm tổn sức.



Khiến Diệp Thu quan tâm nhất chính là tổ chức Độc xà, đây là một đối thủ khiến người ta đau đầu. Nhân viên tổ chức của bọn hắn ẩn núp quá lâu, lại có chế độ điều lệ nghiêm khắc thậm chí vô cùng tàn khốc. Cho dù bọn Phí Tưởng ở Yến Kinh bắt được Trần Kiến Châu và Sở Sở, cũng vẫn không có được tin tức hữu dụng gì.



Tuyệt thế cao thủ chiến đấu một phen với Tiểu Bạch hơn nữa còn có thể chạy thoát, gọi điện cho cô gái thần bí An Thiết kia. Mặc dù Tiểu Bạch luôn luôn truy xét tung tích hai người kia, nhưng mãi cho tới bây giờ vẫn không có thu hoạch gì.



Xuất phát từ giác quan thứ bảy của nam nhân, Diệp Thu cảm giác bọn họ tiến hành một âm mưu rất lớn. Hơn nữa, triển khai âm mưu này không phải ở Yến Kinh mà là ở Hồng Kong.



Không để cho tài xế đưa đến cửa biệt thự, hắn xuống xe ngay cổng ra vào, sau đó đi bộ về phía biệt thự. Gió lạnh ban đêm quét qua mặt, cái đầu vốn bị rượu làm ong ong kia lập tức biến thành vô cùng thanh tĩnh.



Diệp Thu bảo Ngân Ly thay đổi ngoại hình đội viên tiểu đội Violet, để khí chất quân đội của họ nổi bật ra. Ngân Ly đã hoàn thành nhiệm vụ này, chọn cho chin thành viên tiểu đội Violet ba loại vest màu sắc khác nhau. Ba người một tổ, phối hợp với áo sơ mi trắng, cà vạt đen, nguyên một đám nhìn giống như là nhân viên bảo tiêu chuyên nghiệp.



"Thầy, chúng ta đi vào rồi nói". Diệp Hồ chỉ chỉ trong phòng, nói. Bên ngoài con có nhân viên làm việc của biệt thự. Bọn họ nói những nội dung này ra thì ảnh hưởng không tốt.



"Gọi đội trưởng". Diệp Thu nói. Người này luôn mang tình cảm cá nhân vào trong công việc, khiến Diệp Thu dở khóc dở cười. Dặn nhiền lần, vẫn không có ý thay đổi.



""Hắc hắc". Diệp Hồ cười cười, nhưng không lên tiếng. Thầy chính là thầy, một ngày làm thầy, cả đời là cha, không phải có thể sửa đổi dễ dàng như vậy.



Diệp Hồ có chút tương tự với Thiết Ngưu, chính là nhận thức đến chết không đổi. Thứ bọn họ kiên quyết, cho dù anh có uốn nắn thế nào, cũng không thay đổi được.


"Nàng là xà nữ? " Diệp Thu chỉ vào quái vật trước mặt kia hỏi. Đây là nghi vấn lớn nhất trong lòng hắn. Rõ ràng cô gái này đã bị mình giết chết, vì sao lại sống lại chạy loạn trước mặt vậy chứ?



"Đúng vậy. Nhận không ra à? " Xà vương cười tối tắm.



"Nàng sao chưa chết? " Diệp Thu trầm giọng hỏi, trong bụng hối hận vô cùng.



Sớm biết như vậy, sẽ chặt nàng thành từng khúc mang về cho lão Tây Môn Chấn ngâm rượu uống.



Hắn cũng không tin, chắt đứt quái vật kia, gã còn có thể có cách khâu vá nàng lại được.



"Nàng sao phải chết? Người Trung Quốc các người không phải có câu ngạn ngữ " Đánh rắn phải đánh giập đầu" sao? Chẳng lẽ mày không rõ đạo lý này? " Demiler tự hào nói.



Đúng vậy, xà nữ đúng là không chết. Nếu không thể tìm ra phần chết của nàng, hơn nữa lại để nàng giữ lại đầy đủ thân thể, mình vẫn có cách cứu sống nàng. Đây là bí kỹ của bộ tộc Xà Vương, là bí mật không thể truyền.



"Thì sao? Cùng lắm thì giết lại lần nữa thôi". Diệp Thu nhìn thoáng qua xà nữ, rất khinh thường nói: "Bại tướng dưới tay, tôi không đánh với cô".



Lại duỗi ngón tay ra chỉ vào Xà Vương nói: "Đã từng có vị tiền bối nói vơi tao, gặp phải Xà Vương đắng thắng phải chạy, đánh không thắng càng phải chạy. Lần trước chưa giao thủ, tao vẫn còn tiếc nuối trong lòng. Lần này, chúng ta đại chiến ba trăm hiệp đi. Tao muốn khiêu chiến với mày. Mày dám tiếp nhận không? "



Đứa trẻ đáng thương Diệp Thu cũng bị ép buộc mà không còn cách nào, hắn chủ động một mình đấu với Xà Vương, bản thân dù sao cũng bị một đám người nhà người ta vây, vậy nên chon người mạnh đúng không?



Xà Vương nhíu mày, vòng bạc trên mũi cũng lắc theo. Đang muốn chấp nhận khiêu chiến của Diệp Thu, không ngờ Dạ Xoa Vương sau lưng lại lên tiếng.



Latinxi ăn mặc hoa lệ, tướng mạo đẹp trai dễ nhìn nhìn thoáng qua Diệp Thu, nói: "Demiler, chúng ta không có thời gian trì hoãn với hắn, cô gái kia sẽ rất nhanh chạy tới. Mọi người cùng xông lên, bắt hắn mang đi cho tôi. Phục hưng bộ tộc Dạ Xoa, toàn bộ đều trên người kẻ này".



Xà Vương gật đầu đáp ứng, mưới hai thần tướng sau lưng gã cũng tiến về phía Diệp Thu không chút tiếng động.



"Thầy, Thầy". Thanh âm Diệp Hồ truyền tới.



Phía sau truyền tới tiếng bước chân huyên náo, bọn Lạc Thiên Quân rốt cuộc cũng căn cứ tín hiệu Diệp Thu lưu lại đuổi theo kịp.