Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 6 : Anh ta mới là người tôi muốn chở

Ngày đăng: 02:29 19/04/20


Đường Quả đi theo hai chiếc xe đến bãi đua xe ở đằng sau Lang Sơn, trong lòng có chút hối hận. Đây không chỉ là bãi đua xe, mà còn rất giống sân đấu thú.



Sân đua xe Lang Sơn nằm ở khu ngoại thành Yến Kinh, dưới chân núi Lang Sơn. Đây vốn là một bãi đất trống hoang vu, nhưng giờ đây đã bị nhét đầy đủ các loại xe hơi. Đa số là các loại xe rẻ tiền, thậm chí còn có xe bánh mì, xe to chở hàng, nhưng cũng không thiếu những chiếc xe đẳng cấp như Ferrari.



Bài hát đang phát chính là danh khúc "LetThereBeRock" của ban nhạc Malcolm Angus nổi tiếng nhất Australia, giọng hát xé tim nát phổi và những loại nhạc khí gõ inh tai nhức óc.



Trong sân là vô số nhưng nam nữ thanh niên với những trang phục kì quái, họ hút thuốc, uống rượu. cười nói ầm ỹ, chửi bậy, hôn nhay trước mặt mọi người, thậm chí còn có đôi nam nữ làm chuyện đó ngay tại chỗ



Còn có cả những cô cậu con cái nhà giàu ăn mặc chỉnh tề đều là giới trí thức của thành phố, đã chán ghét việc uống rượu và hát karaoke, nên cũng đến đây tìm cảm giác kích thích trí mạng mà tốc độ cao mang tới. Họ cởi bỏ những bộ quần áo chỉnh tề trang nhã mà ban ngày họ phải mặc, thậm chí so với đám côn đồ còn côn đồ hơn, so với đám gái điếm hạ tiện còn hạ tiện hơn.



Đường Quả bị cái nơi đầy khí hormone này làm cho kinh hãi, há to cả miệng ra, vẻ mặt đầy khó tin nhìn vào tất cả mọi thứ. Trên thế giới này hoá ra vẫn còn những loại người như thế này tồn tại. Đây là những thứ mà cô ta trước đây chưa từng tiếp xúc và tưởng tượng đên.



Đường Quả ngồi trong xe, tay chân có chút luống cuống, chuẩn bị chào họ một tiếng rồi rời khỏi đây. Lúc này, tên con trai chọc đầu trên tai trái có đeo đầy những cái đinh tai màu vàng lại đi đến bên cạnh xe nói: "Thế nào? Nơi này kích thích không?"



"Tôi không thích" Đường Quả lắc đầu.



"Không thích? Không phải chứ? Nơi đây chính là thiên đường của chúng ta. Cô gái không có việc gì làm như cô đến vài lần sẽ thích thôi".



"Không được. Tôi phải về" Đường Quả khởi động xe, chuẩn bị rời khỏi.



"Về ư? Cô làm như vậy là không được rồi. Chúng tôi từ xa đưa cô đến đây, cô vẫn chưa thi đấu mà đã về, nghĩ chúng tôi là gì chứ? Bất kể là cô thích hay không thích nơi này, chúng ta đấu xong một trận sẽ thả cô về. Hơn nữa, cô suốt ngày chạy trên con đường nát đó mà không cảm thấy chán sao? Chạy một lần ở đường núi không phải là càng tăng kích thích sao?" Tên chọc đầu mềm rắn kết hợp khuyên.



Đường Quả có chút do dự. Cô ta cũng muốn đến xem sân đua xe Lang Sơn đã nghe nói từ lâu rốt cuộc trông như thế nào và chạy thử một lần đường núi. Nhưng không ngờ ở đây lại có những cảnh tượng như vậy, cô ta quả thật không thích ứng được.



Tên trọc đầu cũng biết những băn khoăn trong lòng Đường Quả, chỉ vào đám người nói: "Chúng nó đều là một đám gia súc, đừng coi chúng là người là được rồi. Nếu như thực sự không muốn nhìn, thì nhắm mắt lại là được".



Đường Quả đang do dự, nhưng nhìn thấy tên chọc đầu đứng bên cạnh không ngừng nói, nghĩ rằng sớm chết sớm đầu thai nên nói: "Vậy chúng ta mau đua đi".



"Không được. Chúng ta phải đợi trận sau. Bây giờ đã có người chiếm trước rồi" Tên chọc đầu chỉ vào hai chiếc xe đang chuẩn bị xuất phát ở bãi đất trống nói.




"Chị đến tìm em. Đi, ở chỗ này loạn lắm, chúng ta mau về thôi" Trầm Mặc Nùng ra dấu kêu Đường Quả cho xe quay đầu.



"Vâng" Đường Quả gật đầu đồng ý, nhưng lại phát hiện ra tên chọc đầu đã đứng trước mũi xe mình. "Này, anh ra đi, tôi không đua nữa".



"Không đua? Cô gái, cô có hiểu quy tắc ở đây không? Đã đến đây thì nhất định phải thi.



Tự động bỏ cuộc cũng được, nhưng người nhận thua sẽ bị phạt. Phải để xe của mình lại đây" Tên trọc đầu cười khẩy nói.



Xe là món quà sinh nhật cha tặng, Đường Quả làm sao nỡ để xe lại cho chúng.



Trầm Mặc Nùng nghe thấy tên đầu chọc nói, liền cười lạnh lùng nói: "Lẽ nào đây là ép người khác đánh bạc? Đây là hành vi vi phạm pháp luật".



"Vi phạm pháp luật?" Tên chọc đầu nghe Trầm Mặc Nùng nói, giống như là một câu chuyện cười hay nhất thế gian. "Anh em, họ muốn bỏ cuộc, anh em nói phải làm sao?"



"Lấy xe".



"Lấy xe".



"Lấy xe".



Đám nam nữ trong trường đua vẫy vẫy tay, đồng thanh hô khẩu hiệu "Lấy xe".



Nhìn thấy cảnh tượng đó, Đường Quả cắn răng nói: "Được. Tôi đua với anh."



"Đúng. Như vậy mới đúng. Cô gái, cô không phải là không quen ai sao? Cô gái này không phải đã đến đúng lúc sao?" Tên chọc đầu chỉ vào Trầm Mặc Nùng nói, trong ánh mắt chứa đầy vẻ dâm hèn. Nếu như chuyện tối nay mà thành, không chừng mình có cơ hội thân mật với cô ta.



Đường Quả lắc đầu nói, chỉ tay vào Diệp Thu vẻ mặt mơ hồ còn đang không biết xảy ra chuyện gì nói: "Đó mới là...cô gái mà tôi muốn chở".